Tác giả: Văn Phụng
Tôi Đi Giữa Hoàng Hôn
Tôi đi giữa hoàng hôn, Khi ánh chiều buông, khi nắng còn vương. một mình tôi ngắm cánh chim lạc loài. mà lòng mình thấy u hoài. tôi thương nhớ...
Trăng Sáng Vườn Chè
Sáng trăng sáng cả vườn chè. một gian nhà nhỏ đi về có nhau. vì tằm tôi phải chạy dâu. vì chồng tôi phải qua cầu đắng cay. chồng tôi thi đỗ khoa...
Trăng Sơn Cước
Suốt canh tàn . . . một mình ta dưới trăng vàng. đàn trầm rung . . . khúc mơ màng. gợi lòng ta . . . nhớ mường vang xa. nhìn ánh trăng . . . mơ về...
Trở Về Cố Đô
Bao năm sống xa quê nhà cuộc đời phiêu lưu với nắng mưa. nhìn về quê xưa biết bao tình thương chan chứa. nơi đây chốn xưa bao tình thần kinh với...
Trở Về Huế
Bao năm sống xa quê nhà. cuộc đời phiêu lưu với nắng mưa. nhìn về quê xưa, biết bao tình thương chan chứa. đây nơi chốn xưa bao tình. thần kinh...
Trong Đêm Vắng
Đàn . . . vương tiếng tơ . . . êm đềm. gieo nhớ thương . . . muôn vàn. trong tiếng mưa . . . âm thầm. đàn . . . ơi . . . vương tiếng tơ. chắp . ...
Viết Trên Tà Áo Em
Ngọn gió nào êm ái, xin về tà áo em. ngọn gió nào dịu hiền, cho áo em mềm mại. cho mềm mại áo em. đK:. ngọn gió nào dễ thương, tà áo em khép...