Tác giả: Đức Trí
Đã có những lúc tôi luôn muộn phiền
Đã có những lúc tôi luôn giận hờn luôn nhung nhớ
Sống với bóng tối quanh căn phòng nhỏ
Sống với những nghĩ suy dại khờ không suy tính.
Khi đôi ta quen nhau thế gian như bắt đầu
Đau buồn kia bỗng dưng cũng tan dần đi
Khi đôi ta yêu nhau trái tim em sống lại
Không còn ghen tức hay giận hờn buồn vui vô cớ.
Ngày có anh, đời bỗng vui
tình bỗng xanh những đêm mộng mơ
Rồi có hôm, thầm nhớ anh
chỉ ước sao anh quay về mau
Đừng cách xa, vì chúng ta
cần có nhau hơn trong cuộc đời
Đừng tiếc chi, lời dấu yêu
để ta có nhau đến ngàn sau
Có những nỗi nhớ theo tôi từng ngày
Có những dĩ vãng theo tôi một thời tôi hối tiếc
Cũng chính phút ấy tôi như bừng dậy
Cũng chính phút ấy tôi đã trở thành một người mới.;
Đã có những lúc tôi luôn giận hờn luôn nhung nhớ
Sống với bóng tối quanh căn phòng nhỏ
Sống với những nghĩ suy dại khờ không suy tính.
Khi đôi ta quen nhau thế gian như bắt đầu
Đau buồn kia bỗng dưng cũng tan dần đi
Khi đôi ta yêu nhau trái tim em sống lại
Không còn ghen tức hay giận hờn buồn vui vô cớ.
Ngày có anh, đời bỗng vui
tình bỗng xanh những đêm mộng mơ
Rồi có hôm, thầm nhớ anh
chỉ ước sao anh quay về mau
Đừng cách xa, vì chúng ta
cần có nhau hơn trong cuộc đời
Đừng tiếc chi, lời dấu yêu
để ta có nhau đến ngàn sau
Có những nỗi nhớ theo tôi từng ngày
Có những dĩ vãng theo tôi một thời tôi hối tiếc
Cũng chính phút ấy tôi như bừng dậy
Cũng chính phút ấy tôi đã trở thành một người mới.;