Tác giả: Thanh Sơn
Xin trả lại những kỷ niệm buồn vui
Ngày xanh đã theo thời gian qua mất rồi
Ngồi viết tâm sự nhớ ngược về quá khứ chợt lên nét suy tư.
Bao năm thầm kín trót thương tà áo tím.
Những đêm sương lạnh nghe trái sầu rót vào tim!
Thương rất nhiều mái tóc xõa bờ vai
Tình khôn lớn nuôi chờ mong ôi quá dài
Lòng vẫn u hoài thấy chuyện tình đổi thay đời ai biết được ai.
Chia ly là hết, xót xa nhiều cũng thế.
Nếu mai sau gặp xi cúi mặt làm ngơ.
Thời gian có ngừng đây bao giờ?
Thương tiếc rồi sẽ làm buồn vu vơ!
Nhiều lúc muốn quên để xóa mờ.
Nhưng mỗi lần nhìn Xuân về tưởng nhớ
Người đó ta đây, tình vẫn chia phôi biết cuộc đời mình ra sao?!
Ôm kỷ niệm chẳng nửa lời thở than
Một tâm khúc cho người thương, cho tiếng đàn
Đời đã không mang những gì mình mơ ước mà sao khó tìm quên.
Xa nhau thì nhớ, lúc đến gần xao xuyến.
Nhớ thương bây giờ xin TRẢ LẠI THỜI GIAN!
_________________________
Đêm xuống rồi ngước mặt nhìn vòm sao.
Mình hai đứa đem chuyện xa xưa thuở nào
ngồi kể nhau nghe lúc tuổi còn xuân xanh,
lòng chưa biết mộng mơ.
Ngây thơ là đó, lớn lên mình chợt nhớ
nghĩ thương một thời cho lứa tuổi học sinh.
Qua mất rồi những chuỗi ngày buồn vui.
Mình ý thức lên đường nghe theo tiếng gọi,
gạt bỏ hiện tại biết tìm đường tương lai
từng lớp trẻ bừng say.
Không riêng gì ai thấy trong lòng lửa cháy,
quyết đi xây đời cho thế hệ ngày mai.
Rồi đây lúc mình xa quân trường,
thương mến nhiều những nẻo đường quê hương.
Còn quyến luyến nhau một đêm này,
hai đứa ngồi kề tâm hồn xao xuyến.
Đêm vẫn qua mau, tình cũng trôi theo biết mai còn gì cho nhau?
Đêm sắp tàn chỉ hai người ngồi đây.
Lòng nuôi nấng mong bình yên xưa trở lại,
ta kể nhau nghe kỷ niệm đời quân ngũ buồn vui lẫn tình thương.
Sao khuya lặn mất, tiếng chim bình minh hót.
Suốt đêm hai người vui kể chuyện nhà binh.;
Ngày xanh đã theo thời gian qua mất rồi
Ngồi viết tâm sự nhớ ngược về quá khứ chợt lên nét suy tư.
Bao năm thầm kín trót thương tà áo tím.
Những đêm sương lạnh nghe trái sầu rót vào tim!
Thương rất nhiều mái tóc xõa bờ vai
Tình khôn lớn nuôi chờ mong ôi quá dài
Lòng vẫn u hoài thấy chuyện tình đổi thay đời ai biết được ai.
Chia ly là hết, xót xa nhiều cũng thế.
Nếu mai sau gặp xi cúi mặt làm ngơ.
Thời gian có ngừng đây bao giờ?
Thương tiếc rồi sẽ làm buồn vu vơ!
Nhiều lúc muốn quên để xóa mờ.
Nhưng mỗi lần nhìn Xuân về tưởng nhớ
Người đó ta đây, tình vẫn chia phôi biết cuộc đời mình ra sao?!
Ôm kỷ niệm chẳng nửa lời thở than
Một tâm khúc cho người thương, cho tiếng đàn
Đời đã không mang những gì mình mơ ước mà sao khó tìm quên.
Xa nhau thì nhớ, lúc đến gần xao xuyến.
Nhớ thương bây giờ xin TRẢ LẠI THỜI GIAN!
_________________________
Đêm xuống rồi ngước mặt nhìn vòm sao.
Mình hai đứa đem chuyện xa xưa thuở nào
ngồi kể nhau nghe lúc tuổi còn xuân xanh,
lòng chưa biết mộng mơ.
Ngây thơ là đó, lớn lên mình chợt nhớ
nghĩ thương một thời cho lứa tuổi học sinh.
Qua mất rồi những chuỗi ngày buồn vui.
Mình ý thức lên đường nghe theo tiếng gọi,
gạt bỏ hiện tại biết tìm đường tương lai
từng lớp trẻ bừng say.
Không riêng gì ai thấy trong lòng lửa cháy,
quyết đi xây đời cho thế hệ ngày mai.
Rồi đây lúc mình xa quân trường,
thương mến nhiều những nẻo đường quê hương.
Còn quyến luyến nhau một đêm này,
hai đứa ngồi kề tâm hồn xao xuyến.
Đêm vẫn qua mau, tình cũng trôi theo biết mai còn gì cho nhau?
Đêm sắp tàn chỉ hai người ngồi đây.
Lòng nuôi nấng mong bình yên xưa trở lại,
ta kể nhau nghe kỷ niệm đời quân ngũ buồn vui lẫn tình thương.
Sao khuya lặn mất, tiếng chim bình minh hót.
Suốt đêm hai người vui kể chuyện nhà binh.;