Tác giả: Đức Tiến
Mẹ là tia nắng sót lại khi đời con chẳng còn ai
Mẹ là tia nắng ban mai nhân gian sau ngày giông bão
Dù cho thế giới đổi thay tình mẹ vẫn chẳng hề lung lay
Mẹ ơi có mẹ đời này xin người biết kính yêu từng ngày.
Mẹ là tia nắng sau cùng khi lòng con nảy mầm mông lung
Hạt mầm ươm nắng vươn lên bỗng hoá thành niềm tin con bước
Đường đời nơi con bước qua luôn vững vàng dù nhiều phong ba
Mẹ là tia nắng sót lại cho con trẻ ươm mầm tương lai.
Người ơi người ơi ngày nào mẹ còn mang hơi thở
Mẹ vẫn luôn vì con chở che con ở trong lòng mẹ
Suốt đời này mãi là trẻ thơ.
Mẹ ơi mẹ ơi một ngày đời vang lời tiếng cuối
Con ở lại mãi mãi mồ côi
Chiếc lá vàng chiều quê đã rơi
Con ở lại mẹ bay lên trời.;
Mẹ là tia nắng ban mai nhân gian sau ngày giông bão
Dù cho thế giới đổi thay tình mẹ vẫn chẳng hề lung lay
Mẹ ơi có mẹ đời này xin người biết kính yêu từng ngày.
Mẹ là tia nắng sau cùng khi lòng con nảy mầm mông lung
Hạt mầm ươm nắng vươn lên bỗng hoá thành niềm tin con bước
Đường đời nơi con bước qua luôn vững vàng dù nhiều phong ba
Mẹ là tia nắng sót lại cho con trẻ ươm mầm tương lai.
Người ơi người ơi ngày nào mẹ còn mang hơi thở
Mẹ vẫn luôn vì con chở che con ở trong lòng mẹ
Suốt đời này mãi là trẻ thơ.
Mẹ ơi mẹ ơi một ngày đời vang lời tiếng cuối
Con ở lại mãi mãi mồ côi
Chiếc lá vàng chiều quê đã rơi
Con ở lại mẹ bay lên trời.;