Tác giả: Quốc Khanh
Mùa Xuân yêu em bướm hoa rộn ràng
dáng em dịu dàng, ước mơ ngập tràn
Đường em đi qua áo xiêm mượt mà
Tôi dõi mắt nhìn xa xa
Rồi Xuân qua mau, nhớ thương còn nhiều
bóng dáng yêu kiều mái tóc buông dài
Nhiều đêm trong Mưa dưới hiên nhà nàng
khói thuốc khoi tàn nào ai có hay
Rồi Đông chưa sang lá Thu vội tàn
Quay quất bao ngày chờ mong
Tình tôi đơn coi nói không thành lời
tôi với tiếng đàn xa xôi
Tình tôi ngu ngơ nhớ thương đợi chờ
dù biết bao lần chưa dám trao người
Giòng sông quanh năm chứng chi cuộc tình
với kiếp học trò không sách cầm tay
Rồi khi chia tay tiếng ve dạt dào
Em khóc ngạt ngào khi vẫy tay chào
Chiều qua mênh mang tiếc thương ngập tràn
Tôi tiễn chân người lòng nghe nát tan
Giờ em xa xôi nói lên thành lời
cũng đã muộn rồi người ơi
Người tôi yêu ơi lỡ yêu một thời
để hết một đời chờ mong
Thời gian qua mau xót xa nhiều rồi
Hiu hắt bên đời vẩn nhớ thương người
Chiều rơi bên song bóng em mịt mù
Tôi nắn cung đàn tiếc mối tình thơ;
dáng em dịu dàng, ước mơ ngập tràn
Đường em đi qua áo xiêm mượt mà
Tôi dõi mắt nhìn xa xa
Rồi Xuân qua mau, nhớ thương còn nhiều
bóng dáng yêu kiều mái tóc buông dài
Nhiều đêm trong Mưa dưới hiên nhà nàng
khói thuốc khoi tàn nào ai có hay
Rồi Đông chưa sang lá Thu vội tàn
Quay quất bao ngày chờ mong
Tình tôi đơn coi nói không thành lời
tôi với tiếng đàn xa xôi
Tình tôi ngu ngơ nhớ thương đợi chờ
dù biết bao lần chưa dám trao người
Giòng sông quanh năm chứng chi cuộc tình
với kiếp học trò không sách cầm tay
Rồi khi chia tay tiếng ve dạt dào
Em khóc ngạt ngào khi vẫy tay chào
Chiều qua mênh mang tiếc thương ngập tràn
Tôi tiễn chân người lòng nghe nát tan
Giờ em xa xôi nói lên thành lời
cũng đã muộn rồi người ơi
Người tôi yêu ơi lỡ yêu một thời
để hết một đời chờ mong
Thời gian qua mau xót xa nhiều rồi
Hiu hắt bên đời vẩn nhớ thương người
Chiều rơi bên song bóng em mịt mù
Tôi nắn cung đàn tiếc mối tình thơ;