Tác giả: Tiến Đạt
Chiều nay nhìn lá . . . vàng rơi
Rơi xuống bên ven đồi . . . mờ sương
Từng cánh chim xa vời
Bay về phía chân trời
Xui lòng nhớ thương người . . . ngàn phương
Năm xưa đi ước thề
Tươi sáng anh sẽ về
Cùng nhau nối duyên xưa
Thời gian . . . cùng tháng . . . ngày trôi
Trôi đi mãi không về cùng tôi
Mùa chiến chinh dứt rồi
Bao người đã quay về
Mà chàng vẫn chưa về . . . vì đâu ?
Đây thu sang lá vàng
Buông rơi theo gió ngàn
Rồi khóe mắt đăm đăm
Trông về phía xa xăm
Ôi . . . người ơi
Gió sương phai tình tôi
Mỗi khi thu vừa tới
Sống với niềm cô đơn
Lúc chiều lắng hơi sương
Không tình không mến thương
Rồi đây . . . những lúc . . . chiều buông
Màn đêm xuống mang theo hoàng hôn
Ngồi ngóng tin ai về
Lòng còn nhớ ước thề
Ngày về khúc thanh bình . . . miền quê
Sương rơi trên mái lầu
Đôi môi hoen da màu
Lệ ướt thấm quanh khăn
Mang nặng tình nhớ mong
Chiều xưa nhìn bóng . . . người đi
Đi không vướng bên lòng . . . sầu bi
Nhìn toán quân qua làng
Đi về phía sa trường
Xa dần khuất bên đường . . . mờ sương
Anh ra đi giết thù
Non nươ'c luôn ngóng chờ
Lòng trai chớ phôi phai
Chiều nay . . . tràn tiếng . . . cười vui
Vang thôn khúc thanh bình đầy vơi
Từng toán quân xa vời
Quay về sống vui đời
Hòa bình đã tới rồi . . . ngàn nơi
Sao anh chưa thấy về
Hay anh quên ước thề
Lời hứa lúc ra đi
Bên cầu phút chia ly
Đây . . . hoàng hôn
Vấn vương bao niềm thuơng
Gíó thu mang buồn đến
Dưới mái lều cô đơn
Bóng người vẫn vắng tin
Khi chiều buông gió lên
Miền quê . . . hòa khúc . . . tình ca
Nghệ sĩ hát thêm đau lòng ta
Tình úa theo lá vàng
Lòng còn nhớ ước thề
Ngày về khúc thanh bình . . . miền quê
Đêm nay nghe tiếng đàn
Ai ngân trong gió ngàn
Lệ ướt thấm quanh khăn
Sương lạnh lùng giá băng;
Rơi xuống bên ven đồi . . . mờ sương
Từng cánh chim xa vời
Bay về phía chân trời
Xui lòng nhớ thương người . . . ngàn phương
Năm xưa đi ước thề
Tươi sáng anh sẽ về
Cùng nhau nối duyên xưa
Thời gian . . . cùng tháng . . . ngày trôi
Trôi đi mãi không về cùng tôi
Mùa chiến chinh dứt rồi
Bao người đã quay về
Mà chàng vẫn chưa về . . . vì đâu ?
Đây thu sang lá vàng
Buông rơi theo gió ngàn
Rồi khóe mắt đăm đăm
Trông về phía xa xăm
Ôi . . . người ơi
Gió sương phai tình tôi
Mỗi khi thu vừa tới
Sống với niềm cô đơn
Lúc chiều lắng hơi sương
Không tình không mến thương
Rồi đây . . . những lúc . . . chiều buông
Màn đêm xuống mang theo hoàng hôn
Ngồi ngóng tin ai về
Lòng còn nhớ ước thề
Ngày về khúc thanh bình . . . miền quê
Sương rơi trên mái lầu
Đôi môi hoen da màu
Lệ ướt thấm quanh khăn
Mang nặng tình nhớ mong
Chiều xưa nhìn bóng . . . người đi
Đi không vướng bên lòng . . . sầu bi
Nhìn toán quân qua làng
Đi về phía sa trường
Xa dần khuất bên đường . . . mờ sương
Anh ra đi giết thù
Non nươ'c luôn ngóng chờ
Lòng trai chớ phôi phai
Chiều nay . . . tràn tiếng . . . cười vui
Vang thôn khúc thanh bình đầy vơi
Từng toán quân xa vời
Quay về sống vui đời
Hòa bình đã tới rồi . . . ngàn nơi
Sao anh chưa thấy về
Hay anh quên ước thề
Lời hứa lúc ra đi
Bên cầu phút chia ly
Đây . . . hoàng hôn
Vấn vương bao niềm thuơng
Gíó thu mang buồn đến
Dưới mái lều cô đơn
Bóng người vẫn vắng tin
Khi chiều buông gió lên
Miền quê . . . hòa khúc . . . tình ca
Nghệ sĩ hát thêm đau lòng ta
Tình úa theo lá vàng
Lòng còn nhớ ước thề
Ngày về khúc thanh bình . . . miền quê
Đêm nay nghe tiếng đàn
Ai ngân trong gió ngàn
Lệ ướt thấm quanh khăn
Sương lạnh lùng giá băng;