Tác giả: Phạm Anh Dũng
Có phải mùa Thu đã qua
em lang thang
qua phố phường Hà Nội
mặt hồ Gươm pha sương, em soi đời u tối
mùa cốm hồng không đợi
em nhớ ai mà mưa bụi bay ?
Có phải mùa Đông cũng qua
em chờ ai
cuối dốc đồi Đà Lạt
xa xa rừng hoa đào, mầu hồng như xác pháo
mây xám tô má đào
em nhớ ai để môi hồng phai ?
Em chờ mùa Xuân tới
mong Xuân mang người về
mùa Xuân ngoài khung cửa
mà người xưa vẫn xa
Có phải mùa Hạ mới qua
em vẫn hát
trên đường phố Sài Gòn
chiều về qua Nguyễn Du, mưa lá me bay bay
giọt nắng chiều hấp hối
em nhớ ai để nắng lụa vàng phai ?
Em chờ mùa Xuân tới
mong Xuân mang người về
mùa Xuân ngoài khung cửa
mà người xưa vẫn xa;
em lang thang
qua phố phường Hà Nội
mặt hồ Gươm pha sương, em soi đời u tối
mùa cốm hồng không đợi
em nhớ ai mà mưa bụi bay ?
Có phải mùa Đông cũng qua
em chờ ai
cuối dốc đồi Đà Lạt
xa xa rừng hoa đào, mầu hồng như xác pháo
mây xám tô má đào
em nhớ ai để môi hồng phai ?
Em chờ mùa Xuân tới
mong Xuân mang người về
mùa Xuân ngoài khung cửa
mà người xưa vẫn xa
Có phải mùa Hạ mới qua
em vẫn hát
trên đường phố Sài Gòn
chiều về qua Nguyễn Du, mưa lá me bay bay
giọt nắng chiều hấp hối
em nhớ ai để nắng lụa vàng phai ?
Em chờ mùa Xuân tới
mong Xuân mang người về
mùa Xuân ngoài khung cửa
mà người xưa vẫn xa;