Tác giả: Nguyễn Hồng Thuận
Lời 1 :
Em, từng nói với anh. Chỉ xem người ta như một người bạn thôi
Người ta đã chăm sóc em, lúc em còn chưa gặp anh...
Anh, dù anh đến sau. Đã mang hạnh phúc đã cho em tình yêu
Mình đã thật vui biết bao, lúc ta gần nhau và anh tin.
ĐK :
Sợ lúc anh cần em nhất, thì em không ở đây
Phải chăng trong tình yêu, quan trọng hơn chuyện đến trước sau
Với anh chỉ cần yêu, và yêu luôn chân thành
Thì những ai không được yêu sẽ là người thứ ba
Lúc em nhìn anh nói, em xin lỗi em phải đi
Là phút giây anh nhận ra, anh tin em quá nhiều
Thấy em bên người ta hiểu ra đã quá muộn
Và chính anh bây giờ bỗng trở thành người chen ngang... Cuộc tình em
Lời 2 :
Khi bình tâm nghĩ suy, bức tranh tình yêu chúng ta đã hiện ra
Và ai đã lừa dối ai, chắc anh đã sai và anh tin.
ĐK :Sợ lúc anh cần em nhất, thì em không ở đây
Phải chăng trong tình yêu, quan trọng hơn chuyện đến trước sau
Với anh chỉ cần yêu, và yêu luôn chân thành
Thì những ai không được yêu sẽ là người thứ ba
Lúc em nhìn anh nói, em xin lỗi em phải đi
Là phút giây anh nhận ra, anh tin em quá nhiều
Thấy em bên người ta hiểu ra đã quá muộn
Và chính anh bây giờ bỗng trở thành người chen ngang... Cuộc tình em
Trong cuộc tình này, không có ai là không có lỗi
Do anh ngu ngơ, nên anh đã tin em chân thật
2 người giờ đau, một người khó xử... Ai trong ba chúng ta phải đi...;
Em, từng nói với anh. Chỉ xem người ta như một người bạn thôi
Người ta đã chăm sóc em, lúc em còn chưa gặp anh...
Anh, dù anh đến sau. Đã mang hạnh phúc đã cho em tình yêu
Mình đã thật vui biết bao, lúc ta gần nhau và anh tin.
ĐK :
Sợ lúc anh cần em nhất, thì em không ở đây
Phải chăng trong tình yêu, quan trọng hơn chuyện đến trước sau
Với anh chỉ cần yêu, và yêu luôn chân thành
Thì những ai không được yêu sẽ là người thứ ba
Lúc em nhìn anh nói, em xin lỗi em phải đi
Là phút giây anh nhận ra, anh tin em quá nhiều
Thấy em bên người ta hiểu ra đã quá muộn
Và chính anh bây giờ bỗng trở thành người chen ngang... Cuộc tình em
Lời 2 :
Khi bình tâm nghĩ suy, bức tranh tình yêu chúng ta đã hiện ra
Và ai đã lừa dối ai, chắc anh đã sai và anh tin.
ĐK :Sợ lúc anh cần em nhất, thì em không ở đây
Phải chăng trong tình yêu, quan trọng hơn chuyện đến trước sau
Với anh chỉ cần yêu, và yêu luôn chân thành
Thì những ai không được yêu sẽ là người thứ ba
Lúc em nhìn anh nói, em xin lỗi em phải đi
Là phút giây anh nhận ra, anh tin em quá nhiều
Thấy em bên người ta hiểu ra đã quá muộn
Và chính anh bây giờ bỗng trở thành người chen ngang... Cuộc tình em
Trong cuộc tình này, không có ai là không có lỗi
Do anh ngu ngơ, nên anh đã tin em chân thật
2 người giờ đau, một người khó xử... Ai trong ba chúng ta phải đi...;