Tác giả: Lobo
Khi anh sống âm thầm, nàng khóc thương cho anh
Và vui khi thấy anh cười, sầu héo khi anh buồn vương.
Và khi anh sống trong u sầu,
nàng cố xóa hết ưu tư.
Hỡi em, lòng biết nói sao cho vừa.
Khi anh sống trong ưu phiền, nàng hứa xóa hết thương đau.
Nàng vui bên giấc mơ đầu, giọt đắng rơi trong lòng anh.
Mai đây chốn xưa xa vời, cùng nhớ những lúc bên nhau.
Thế nhưng, lòng thấy khó nói với nàng.
Lòng này những luôn cho em hiểu
Rằng trái tim anh luôn mơ thầm.
Về người tình dễ thương, bao ngày hồn anh mê say.
Với em lòng anh giá băng, và biết rằng anh đã đắng cay.
ah .. ah ..
Bao năm sống trong mong chờ, lặng nhớ những lúc bên nhau
Màn đêm sao vẫn ơ thờ, làm xót xa trong lòng anh.
Bên nhau ta xây giấc mơ đầu, còn đó những xót xa xưa.
Hết rồi, tình đã mãi quên ta rồi.;
Và vui khi thấy anh cười, sầu héo khi anh buồn vương.
Và khi anh sống trong u sầu,
nàng cố xóa hết ưu tư.
Hỡi em, lòng biết nói sao cho vừa.
Khi anh sống trong ưu phiền, nàng hứa xóa hết thương đau.
Nàng vui bên giấc mơ đầu, giọt đắng rơi trong lòng anh.
Mai đây chốn xưa xa vời, cùng nhớ những lúc bên nhau.
Thế nhưng, lòng thấy khó nói với nàng.
Lòng này những luôn cho em hiểu
Rằng trái tim anh luôn mơ thầm.
Về người tình dễ thương, bao ngày hồn anh mê say.
Với em lòng anh giá băng, và biết rằng anh đã đắng cay.
ah .. ah ..
Bao năm sống trong mong chờ, lặng nhớ những lúc bên nhau
Màn đêm sao vẫn ơ thờ, làm xót xa trong lòng anh.
Bên nhau ta xây giấc mơ đầu, còn đó những xót xa xưa.
Hết rồi, tình đã mãi quên ta rồi.;