Tác giả: Vũ Tuấn Bảo & Lê Minh
Nước mắt đã héo trên mi em,
giữa ngày tháng tội tình.
Nước mắt đã trút lên cơn mê,
để buồn tủi một mình.
Ngày tháng rồi sẽ trôi qua mau.
Giọt nước mắt gọi xót xa dâng cao.
Hãy khóc hãy khóc lên đi em,
giữa buồn nhớ muộn phiền.
Hãy khóc hãy khóc đi em ngoan
để tìm thấy lời nguyền.
Ngày tháng chìm giữa bao cơn đau.
Giọt nước mắt để khóc thương cho nhau.
NƯỚC MẮT cũng biết nhớ thương.
NƯỚC MẮT cũng biết đớn đau.
NƯỚC MẮT để khóc cho nhau.
Khóc ướt trên vùng tăm tối.
NƯỚC MẮT chở hết tháng năm.
NƯỚC MẮT chở hết tiếng than.
NƯỚC MẮT để khóc dở dang.
Khóc ướt khi tình lỡ làng.
Nước mắt rũ xuống trên đôi môi,
để còn thấy lạnh lùng.
Xóa hết những tháng năm thương đau,
để tình chẳng nghẹn ngào.
Chờ nắng về đến xua cơn mưa.
Chờ ánh sáng để thấy em như xưa.;
giữa ngày tháng tội tình.
Nước mắt đã trút lên cơn mê,
để buồn tủi một mình.
Ngày tháng rồi sẽ trôi qua mau.
Giọt nước mắt gọi xót xa dâng cao.
Hãy khóc hãy khóc lên đi em,
giữa buồn nhớ muộn phiền.
Hãy khóc hãy khóc đi em ngoan
để tìm thấy lời nguyền.
Ngày tháng chìm giữa bao cơn đau.
Giọt nước mắt để khóc thương cho nhau.
NƯỚC MẮT cũng biết nhớ thương.
NƯỚC MẮT cũng biết đớn đau.
NƯỚC MẮT để khóc cho nhau.
Khóc ướt trên vùng tăm tối.
NƯỚC MẮT chở hết tháng năm.
NƯỚC MẮT chở hết tiếng than.
NƯỚC MẮT để khóc dở dang.
Khóc ướt khi tình lỡ làng.
Nước mắt rũ xuống trên đôi môi,
để còn thấy lạnh lùng.
Xóa hết những tháng năm thương đau,
để tình chẳng nghẹn ngào.
Chờ nắng về đến xua cơn mưa.
Chờ ánh sáng để thấy em như xưa.;