Tác giả: Thanh Tòng & Giao Tiên
Châu Long ơi!
Trống khoa trường giục giã bước lai kinh
Lòng rộn rã mừng vui như muốn khóc.
Dốc chí kinh luân quyết tên đề bảng hổ
Đáp tạ người yêu tảo tần khuya sớm
Dệt lụa bán tơ lao nhọc suốt ba mùa.
Thoát kiếp phiêu linh
Nàng giúp ta đèn sách đêm ngày
Ôm sỉ nhục đắng cay
Quyết trả thù Dương Lễ
Lạnh nhạt khinh thường
Với chén cơm hẩm cà thiu.
Xưa có chút tiền cho Dương Lễ ứng thi
Chiếu rách cơ hàn mẹ hắn
Chết ta cho tiền chôn cất
Bằng hữu chi giao
Mà nhân cũng nghĩa tận
Bạc đãi Lưu Bình như là tên hành khách.
Kiếp nghĩa bất di vô dòng giã
Hận thù phải trả mới trượng phu
Nghĩa tình cao vợi tựa Thái Sơn
Tân khoa chiếm bạn đền ơn cho nàng.
Chí cả nam nhi nào cũng dâu tên cỏ
Hãy làm cá chép vượt vũ phu
Cho hoá kiếp thành rồng
Đừng sông như chùm gửi
Đây leo nhục câu hò phỉ tang bồng.
Châu Long muốn Lưu Bình
Góp mặt với non sông
Rỡ ràng công tổ không gì
Chút tỉ hiền mượn tước phẩm trả thù riêng.
Ba năm kinh sử miệt mà
Một lời ước hẹn đá vàng không phai
Vinh quy áo gấm về làng ngựa
Chàng đi trước võng nàng theo sau
Quán gấm đầu làng ấy người đời ai nhớ chăng
Quán gấm đầu làng ấy chuyện xưa rất xa xưa
Tình tang ối a đầu làng nàng Châu Long đã dựng quán
Tình ta ối a báo ơn báo ơn thay chồng.
Quán gấm đầu làng có nàng dệt tơ bán tơ
Quán gấm đầu làng có chàng ngồi bên áng thơ
Tình ta ối a một lòng dùi mài kinh sử đèn sách
Tình tang ối a vẻ vang bảng son đề tên.
Xin lưu huynh tha lỗi Châu Long
Bởi tiểu muội giấu che sự thật
Nên chẳng muốn anh đắm chìm
Trong hố sâu truỵ lạc.
Nên em phải thay chồng giúp bạn
Bạn lập thân không thẹn kiếp râu mày
Nặng lời kinh miệt đuổi sua chồng
Em phải che tấm lệ tuôn dài.
Cảm ơn Lưu Bình ba năm dài dự lễ
Châu Long mới yên lòng dệt cửi bán tơ
Xuống chợ đổi hàng
Em thừa dịp gặp Dương Lang
Biết anh phấn khởi dốc.
Lòng sôi kinh nấu sử
Phải chi mình sanh Lưu Huynh
Đã không thành danh toạ
Châu Long giã biệt chia tay
Trở lại mái gia đình.
Dương Lễ - Châu Long
Xin hai em hãy ngồi đây
Mà nhận Lưu Bình một lạy
Một lạy Châu Long đại nghĩa
Dương tròn ba năm khốn khổ
Thay chồng nuôi bạn.
Vất vả đắng cay
Chẳng nửa đời than oán
Cơ cực đủ điều
Giúp bạn hữu bước công danh.
Nỗi vui nào hơn tôi đứng
Trước gái liệt trai hùng
Sách sử ngàn đời vàng son đẫm nét.
Dương Lễ ơi!
Lưu Bình ôm Dương Lễ
Nghe cắm đầy nhựa sống
Hơi ấm tình quê chan chứa dạt dào.
Cơm hẩm cà thiu
Cữa cơm đạm bạc thắm thiết
Nghĩa tình bằng hữu chi giao
Chuyện xưa Dương Lễ - Lưu Bình
Châu Long dệt gấm vẹn tình thâm giao.
Công ơn kia ví tựa trời cao như biển sâu
Đáp đền nào hơn câu tình yêu
Ước hẹn ngày nao vinh quy ngựa xe hồi loan
Đi trong tiếng chiên cờ xí
Đưa nhau đến nơi quyền quý kết mối duyên từ đây.
Quán gấm đầu làng sứ mạng
Nàng Châu đã xong
Quán gấm đầu làng thoả nguyện
Chàng Dương Lễ mong.
Tình tang ối a nàng về
Chờ tân quan đến diện kiến
Tình tang ối a ngẩn ngơ
Ngẩn ngơ cho Lưu Bình.
Quán gấm đầu làng kết
Chặt tình thân nghĩa sâu
Quán gầm đầu làng mối
Chặt tình bằng hữu tri giao
Tình ta ối a tình rằng
Ngày xưa nhân nghĩa là thế
Tình tang ối a nghĩa nhân mấy ai đời nay.;
Trống khoa trường giục giã bước lai kinh
Lòng rộn rã mừng vui như muốn khóc.
Dốc chí kinh luân quyết tên đề bảng hổ
Đáp tạ người yêu tảo tần khuya sớm
Dệt lụa bán tơ lao nhọc suốt ba mùa.
Thoát kiếp phiêu linh
Nàng giúp ta đèn sách đêm ngày
Ôm sỉ nhục đắng cay
Quyết trả thù Dương Lễ
Lạnh nhạt khinh thường
Với chén cơm hẩm cà thiu.
Xưa có chút tiền cho Dương Lễ ứng thi
Chiếu rách cơ hàn mẹ hắn
Chết ta cho tiền chôn cất
Bằng hữu chi giao
Mà nhân cũng nghĩa tận
Bạc đãi Lưu Bình như là tên hành khách.
Kiếp nghĩa bất di vô dòng giã
Hận thù phải trả mới trượng phu
Nghĩa tình cao vợi tựa Thái Sơn
Tân khoa chiếm bạn đền ơn cho nàng.
Chí cả nam nhi nào cũng dâu tên cỏ
Hãy làm cá chép vượt vũ phu
Cho hoá kiếp thành rồng
Đừng sông như chùm gửi
Đây leo nhục câu hò phỉ tang bồng.
Châu Long muốn Lưu Bình
Góp mặt với non sông
Rỡ ràng công tổ không gì
Chút tỉ hiền mượn tước phẩm trả thù riêng.
Ba năm kinh sử miệt mà
Một lời ước hẹn đá vàng không phai
Vinh quy áo gấm về làng ngựa
Chàng đi trước võng nàng theo sau
Quán gấm đầu làng ấy người đời ai nhớ chăng
Quán gấm đầu làng ấy chuyện xưa rất xa xưa
Tình tang ối a đầu làng nàng Châu Long đã dựng quán
Tình ta ối a báo ơn báo ơn thay chồng.
Quán gấm đầu làng có nàng dệt tơ bán tơ
Quán gấm đầu làng có chàng ngồi bên áng thơ
Tình ta ối a một lòng dùi mài kinh sử đèn sách
Tình tang ối a vẻ vang bảng son đề tên.
Xin lưu huynh tha lỗi Châu Long
Bởi tiểu muội giấu che sự thật
Nên chẳng muốn anh đắm chìm
Trong hố sâu truỵ lạc.
Nên em phải thay chồng giúp bạn
Bạn lập thân không thẹn kiếp râu mày
Nặng lời kinh miệt đuổi sua chồng
Em phải che tấm lệ tuôn dài.
Cảm ơn Lưu Bình ba năm dài dự lễ
Châu Long mới yên lòng dệt cửi bán tơ
Xuống chợ đổi hàng
Em thừa dịp gặp Dương Lang
Biết anh phấn khởi dốc.
Lòng sôi kinh nấu sử
Phải chi mình sanh Lưu Huynh
Đã không thành danh toạ
Châu Long giã biệt chia tay
Trở lại mái gia đình.
Dương Lễ - Châu Long
Xin hai em hãy ngồi đây
Mà nhận Lưu Bình một lạy
Một lạy Châu Long đại nghĩa
Dương tròn ba năm khốn khổ
Thay chồng nuôi bạn.
Vất vả đắng cay
Chẳng nửa đời than oán
Cơ cực đủ điều
Giúp bạn hữu bước công danh.
Nỗi vui nào hơn tôi đứng
Trước gái liệt trai hùng
Sách sử ngàn đời vàng son đẫm nét.
Dương Lễ ơi!
Lưu Bình ôm Dương Lễ
Nghe cắm đầy nhựa sống
Hơi ấm tình quê chan chứa dạt dào.
Cơm hẩm cà thiu
Cữa cơm đạm bạc thắm thiết
Nghĩa tình bằng hữu chi giao
Chuyện xưa Dương Lễ - Lưu Bình
Châu Long dệt gấm vẹn tình thâm giao.
Công ơn kia ví tựa trời cao như biển sâu
Đáp đền nào hơn câu tình yêu
Ước hẹn ngày nao vinh quy ngựa xe hồi loan
Đi trong tiếng chiên cờ xí
Đưa nhau đến nơi quyền quý kết mối duyên từ đây.
Quán gấm đầu làng sứ mạng
Nàng Châu đã xong
Quán gấm đầu làng thoả nguyện
Chàng Dương Lễ mong.
Tình tang ối a nàng về
Chờ tân quan đến diện kiến
Tình tang ối a ngẩn ngơ
Ngẩn ngơ cho Lưu Bình.
Quán gấm đầu làng kết
Chặt tình thân nghĩa sâu
Quán gầm đầu làng mối
Chặt tình bằng hữu tri giao
Tình ta ối a tình rằng
Ngày xưa nhân nghĩa là thế
Tình tang ối a nghĩa nhân mấy ai đời nay.;