Tác giả: Chưa Biết
Đêm khuya vắng màn nhung khép lại rồi
trong đêm tối mình ta với niềm cô đơn
đèn hiu hắt giọt nước mắt nghẹn ngào
đâu ai hay biết
đằng sau bức màn nhung
bóng tối đã khép một ngày dài
đem cho ta nỗi buồn
những tiếng khóc ngất và nụ cười riêng trên sân khấu này
qua đi những lúc trong cơn vui đêm khuya sao lẽ loi
có biết có thấu trong đêm nay
ánh sáng lấp lánh trong men say
ngưòi nghệ sĩ trong đêm khuya đang lạnh lùng
và người đã đem trao cho ai nụ cười
để rồi đằng sau màn nhung hào quang vắng tanh
vì cuộc đời đen bạc như trò chơi bảo giông tơi bời
người nghệ sĩ đêm đêm cho ai cuộc tình
một lần đã đem mê say sưa về tình mình
rồi ngày tàn phai chỉ còn lại đây giấc mơ
để rồi một mai sẽ không còn ai nhớ đến tên mình;
trong đêm tối mình ta với niềm cô đơn
đèn hiu hắt giọt nước mắt nghẹn ngào
đâu ai hay biết
đằng sau bức màn nhung
bóng tối đã khép một ngày dài
đem cho ta nỗi buồn
những tiếng khóc ngất và nụ cười riêng trên sân khấu này
qua đi những lúc trong cơn vui đêm khuya sao lẽ loi
có biết có thấu trong đêm nay
ánh sáng lấp lánh trong men say
ngưòi nghệ sĩ trong đêm khuya đang lạnh lùng
và người đã đem trao cho ai nụ cười
để rồi đằng sau màn nhung hào quang vắng tanh
vì cuộc đời đen bạc như trò chơi bảo giông tơi bời
người nghệ sĩ đêm đêm cho ai cuộc tình
một lần đã đem mê say sưa về tình mình
rồi ngày tàn phai chỉ còn lại đây giấc mơ
để rồi một mai sẽ không còn ai nhớ đến tên mình;