Tác giả: Lê Anh
Ai đặt tên, cho dòng sông mang tên em đi vào nổi nhớ
Con sông quê, mềm như lụa. Anh mãi gọi, mãi gọi ới Thu Bồn. Mãi gọi ới Thu Bồn.
Dòng sông xanh bên bờ dâu xanh, tay em hái lá dâu non,
tay em chăm nong tằm nhỏ, tay đưa thoi dệt lụa, dệt tình quê hương.
Tằm giăng tơ cho lòng tơ vương, lòng tơ vương lòng những thương lòng
Rằng đến quê mình, sao chẳng muốn về. Rằng đến quê mình, sao chẳng muốn về.
Ai đặt tên cho dòng sông như tên em đi vào nổi nhớ,
con sông quê mềm như lụa, anh mãi gọi mãi gọi ới thu Bồn, mãi gọi ới Thu Bồn;
Con sông quê, mềm như lụa. Anh mãi gọi, mãi gọi ới Thu Bồn. Mãi gọi ới Thu Bồn.
Dòng sông xanh bên bờ dâu xanh, tay em hái lá dâu non,
tay em chăm nong tằm nhỏ, tay đưa thoi dệt lụa, dệt tình quê hương.
Tằm giăng tơ cho lòng tơ vương, lòng tơ vương lòng những thương lòng
Rằng đến quê mình, sao chẳng muốn về. Rằng đến quê mình, sao chẳng muốn về.
Ai đặt tên cho dòng sông như tên em đi vào nổi nhớ,
con sông quê mềm như lụa, anh mãi gọi mãi gọi ới thu Bồn, mãi gọi ới Thu Bồn;