Anh

Tác giả: Nguyễn Quyết Thắng

Anh là tia nắng ấm, chiếu sáng trên trần gian
Anh là ngàn cây xanh, chim hót vang trên cành
Anh là vầng trăng sáng, nằm thấp thoáng bờ ao
Anh là bài ca dao, thuở mới yêu ban đầu

Anh là con chim quốc, khóc nước chưa bình yên
Anh là người tha phương, ôm trái tim kiên cường
Anh là thuyền không bến, vượt sóng giữa đại dương
Anh là tình yêu thương, của thế nhân quanh đời

Là quê hương yêu dấu, là mái tranh rêu phong
Anh là lời giòng sông, anh là tình biển Đông
Là thông reo đầu ngõ, là gió ngang lưng đồi
Người tôi yêu mãi mãi, người đáng yêu của tôi ...

Anh là chàng thi sĩ, cất tiếng ngân sầu bi
Anh là người nông phu, cày cấy trong sương mù
Anh là vị thiên sứ, ngồi gõ chút từ bi
Anh là người tình si, đàn hát vang xuân thì ...

(lại từ đầu ...)

Là... là lá la ......;