Tác giả: Đăng Khánh
Tại sao? Em vẫn ngồi đây
Tại sao? Em mãi chờ ai
Em vẫn ngồi đây em mãi chờ ai
Em đi vào biển sâu tìm thương đau rạn rạn cháy
Mãi trong hoang đường đời người.
Ngồi giữa biển sâu, em tôi ngồi khóc thật lâu
Ngồi mãi chờ ai, đau thương này đến từ đâu
Tôi thấy em trong bóng đêm
Tôi nhớ em trong đáy sâu
Bão trong lòng gió âm thầm
Rất hoang đường giữa một biển sầu, mênh mông.
Người ơi! Có nhớ gì không
Ngày mai, đã khóc ngàn sau
Tại sao? Em vẫn ngồi đây
Hỏi em? Em vẫn chờ ai.
Có bao giờ, máu xương tan núi rừng ươm nắng
Có bao giờ, đến bên nhau xoá đi biển sầu.
Hỏi em? Em nhớ gì không
Hỏi em? Em có buồn không
Hỏi em? Em nhớ gì không
Hỏi em? Em có buồn không
Hỏi em? Em có buồn không.;
Tại sao? Em mãi chờ ai
Em vẫn ngồi đây em mãi chờ ai
Em đi vào biển sâu tìm thương đau rạn rạn cháy
Mãi trong hoang đường đời người.
Ngồi giữa biển sâu, em tôi ngồi khóc thật lâu
Ngồi mãi chờ ai, đau thương này đến từ đâu
Tôi thấy em trong bóng đêm
Tôi nhớ em trong đáy sâu
Bão trong lòng gió âm thầm
Rất hoang đường giữa một biển sầu, mênh mông.
Người ơi! Có nhớ gì không
Ngày mai, đã khóc ngàn sau
Tại sao? Em vẫn ngồi đây
Hỏi em? Em vẫn chờ ai.
Có bao giờ, máu xương tan núi rừng ươm nắng
Có bao giờ, đến bên nhau xoá đi biển sầu.
Hỏi em? Em nhớ gì không
Hỏi em? Em có buồn không
Hỏi em? Em nhớ gì không
Hỏi em? Em có buồn không
Hỏi em? Em có buồn không.;