Tác giả: Vũ Văn Tuynh
Màn sương buông xuống, ánh dương đang vương hơi tàn
Đồng quê bát ngát lúa hương trầm lan
Đàn chim xao xác tiếng kêu bay về ngàn.
Chiều quê bao la lắng tiếng tre than.
Khói biếc cuốn ngàn hướng
chơi vơi theo chiều sương
Khói bao êm đềm quanh nếp tranh mờ
Tiếng sáo vướng ngoài gió!
như ru tâm hồn quê
Say sưa tơ đồng êm đềm buồn mơ
Chiều quê bao lắng êm trong màn sương xuống
Đường quanh co biết bao khóm tre buồn
Với tiếng gió chiều xuống
Rung rinh theo màn sương
Bao tre xanh mơ khi chiều tà vương
Chiều quê man mác khói lam sau hàng tre già
Đàn trâu ngơ ngác bước trên đường xa
Trời êm vang lắng tiếng chuông ban chiều tà
Chiều quê gây bao tiếng tơ đồng thiết tha.;
Đồng quê bát ngát lúa hương trầm lan
Đàn chim xao xác tiếng kêu bay về ngàn.
Chiều quê bao la lắng tiếng tre than.
Khói biếc cuốn ngàn hướng
chơi vơi theo chiều sương
Khói bao êm đềm quanh nếp tranh mờ
Tiếng sáo vướng ngoài gió!
như ru tâm hồn quê
Say sưa tơ đồng êm đềm buồn mơ
Chiều quê bao lắng êm trong màn sương xuống
Đường quanh co biết bao khóm tre buồn
Với tiếng gió chiều xuống
Rung rinh theo màn sương
Bao tre xanh mơ khi chiều tà vương
Chiều quê man mác khói lam sau hàng tre già
Đàn trâu ngơ ngác bước trên đường xa
Trời êm vang lắng tiếng chuông ban chiều tà
Chiều quê gây bao tiếng tơ đồng thiết tha.;