Tác giả: Đạt G
Anh lại để lạc mất em rồi
Lại để em ở một mình đành lòng anh sao?
Lại để cô gái anh yêu phải khóc
Em vẫn cam lòng
Và không than trách nửa lời
Hoa cũng phải cần ánh mặt trời
Em vắng anh ở trên đời, còn gì vui sao?
Biển lớn như thế cũng phải cần sóng
Gương nát tan rồi
Làm sao gương vỡ lại lành
Ừ thì đã có, nhưng có như không mà thôi
Có như không vậy thôi
Anh chăm lo người ta mất rồi
Thật lòng nhiều lúc
Em nhớ đến anh ngày xưa
Anh biết anh mất gì chưa?
Anh của ngày xưa đâu mất
Ngày chưa đau nhất
Hoa cũng phải cần có ánh mặt trời
Em vắng anh ở trên đời, còn gì vui sao?
Biển lớn như thế
Cũng phải cần sóng dạt dào
Nhưng nát tan rồi
Gần nhau chỉ làm thêm đau
Ừ thì đã có, nhưng có như không mà thôi
Nhưng có như không vậy thôi
Anh chăm lo người ta mất rồi
Thật lòng nhiều lúc
Em nhớ đến anh ngày xưa
Anh biết anh mất gì chưa?
Anh của ngày xưa đâu mất
Ngày chưa đau nhất
Mất một người
Một người cận kề sớm khuya
Từng đã có, nhưng có như không mà thôi
Mất một người
Một người bằng lòng thủy chung của mình
Cảm ơn anh đã đến
Và đón thanh xuân cùng em
Một ngày nào đó, anh sẽ giống như là em
Sẽ đớn đau cho mà xem
Khi anh yêu một ai hết mình
Buồn còn dài lắm
Đâu phải chia tay là xong
Ta bước giữa chốn người đông
Nhưng cô đơn là nơi kết thúc
Là nơi kết thúc;
Lại để em ở một mình đành lòng anh sao?
Lại để cô gái anh yêu phải khóc
Em vẫn cam lòng
Và không than trách nửa lời
Hoa cũng phải cần ánh mặt trời
Em vắng anh ở trên đời, còn gì vui sao?
Biển lớn như thế cũng phải cần sóng
Gương nát tan rồi
Làm sao gương vỡ lại lành
Ừ thì đã có, nhưng có như không mà thôi
Có như không vậy thôi
Anh chăm lo người ta mất rồi
Thật lòng nhiều lúc
Em nhớ đến anh ngày xưa
Anh biết anh mất gì chưa?
Anh của ngày xưa đâu mất
Ngày chưa đau nhất
Hoa cũng phải cần có ánh mặt trời
Em vắng anh ở trên đời, còn gì vui sao?
Biển lớn như thế
Cũng phải cần sóng dạt dào
Nhưng nát tan rồi
Gần nhau chỉ làm thêm đau
Ừ thì đã có, nhưng có như không mà thôi
Nhưng có như không vậy thôi
Anh chăm lo người ta mất rồi
Thật lòng nhiều lúc
Em nhớ đến anh ngày xưa
Anh biết anh mất gì chưa?
Anh của ngày xưa đâu mất
Ngày chưa đau nhất
Mất một người
Một người cận kề sớm khuya
Từng đã có, nhưng có như không mà thôi
Mất một người
Một người bằng lòng thủy chung của mình
Cảm ơn anh đã đến
Và đón thanh xuân cùng em
Một ngày nào đó, anh sẽ giống như là em
Sẽ đớn đau cho mà xem
Khi anh yêu một ai hết mình
Buồn còn dài lắm
Đâu phải chia tay là xong
Ta bước giữa chốn người đông
Nhưng cô đơn là nơi kết thúc
Là nơi kết thúc;