Tác giả: Việt Dzũng
Em mãi là hai mươi tuổi
Anh mãi là mùa xuân xưa
Những cây ổi thơm ngày cũ
Và vầng hoa ngâu mùa thu
Em mãi là hai mươi tuổi
Anh mãi là mùa xuân xưa
Tóc anh đã thành mây trắng
Mắt em dáng thời gian qua
Con đường xưa, những mùa trút lá
Cành bàng mồ côi đứng giữa rêu phong
Con đường xưa, ta ngồi hóa đá
Mùa đông mồ côi, đứng đợi người
Con đường xưa, men vườn ổi thơm
Anh bỏ đi dài bao chia ly
Con đường xưa, hàng cây trút lá
Có những cuộc tình không là trăm năm
Con đường xưa, hàng cây trút lá
Có những cuộc tình không là trăm năm
Em mãi là hai mươi tuổi
Anh mãi là mùa xuân xưa
Tóc anh đã thành mây trắng
Mắt em dáng thời gian qua
Con đường xưa, những mùa trút lá
Cành bàng mồ côi, đứng giữa rêu phong
Con đường xưa, ta ngồi hóa đá
Mùa đông mồ côi, đứng đợi người
Con đường xưa, men vườn ổi thơm
Anh bỏ đi dài bao chia ly
Con đường xưa, hàng cây trút lá
Có những cuộc tình không là trăm năm
Con đường xưa, hàng cây trút lá
Có những cuộc tình không là trăm năm;
Anh mãi là mùa xuân xưa
Những cây ổi thơm ngày cũ
Và vầng hoa ngâu mùa thu
Em mãi là hai mươi tuổi
Anh mãi là mùa xuân xưa
Tóc anh đã thành mây trắng
Mắt em dáng thời gian qua
Con đường xưa, những mùa trút lá
Cành bàng mồ côi đứng giữa rêu phong
Con đường xưa, ta ngồi hóa đá
Mùa đông mồ côi, đứng đợi người
Con đường xưa, men vườn ổi thơm
Anh bỏ đi dài bao chia ly
Con đường xưa, hàng cây trút lá
Có những cuộc tình không là trăm năm
Con đường xưa, hàng cây trút lá
Có những cuộc tình không là trăm năm
Em mãi là hai mươi tuổi
Anh mãi là mùa xuân xưa
Tóc anh đã thành mây trắng
Mắt em dáng thời gian qua
Con đường xưa, những mùa trút lá
Cành bàng mồ côi, đứng giữa rêu phong
Con đường xưa, ta ngồi hóa đá
Mùa đông mồ côi, đứng đợi người
Con đường xưa, men vườn ổi thơm
Anh bỏ đi dài bao chia ly
Con đường xưa, hàng cây trút lá
Có những cuộc tình không là trăm năm
Con đường xưa, hàng cây trút lá
Có những cuộc tình không là trăm năm;