Tác giả: Chung Quân
Làng tôi có cây đa cao ngất từng xanh.
Có sông sâu lờ lững vờn quanh
êm xuôi về Nam.
Làng tôi bao mái tranh san sát kề nhau.
Bóng tre ru bên mấy hàng cau.
Đồng quê mơ màng!
Nhưng than ôi!
Có một chiều Thu lá thu rơi.
Có một chiều Thu lá thu rơi.
Ôm súng nhìn quê tôi thầm mơ bóng ngày về.
Mơ trông bóng ngày về.
Quê tôi chìm chân trời mờ sương.
Quê tôi là bao nguồn yêu thương.
Quê tôi là bao nhớ nhung se buồn.
Là bao vấn vương tâm hồn người bốn phương.;
Có sông sâu lờ lững vờn quanh
êm xuôi về Nam.
Làng tôi bao mái tranh san sát kề nhau.
Bóng tre ru bên mấy hàng cau.
Đồng quê mơ màng!
Nhưng than ôi!
Có một chiều Thu lá thu rơi.
Có một chiều Thu lá thu rơi.
Ôm súng nhìn quê tôi thầm mơ bóng ngày về.
Mơ trông bóng ngày về.
Quê tôi chìm chân trời mờ sương.
Quê tôi là bao nguồn yêu thương.
Quê tôi là bao nhớ nhung se buồn.
Là bao vấn vương tâm hồn người bốn phương.;