Tác giả: Phan Mạnh Quỳnh
Nụ cười chợt tắt, lệ tràn khóe mắt
Còn gì ngoài nỗi đau, ngày mình lìa bỏ nhau
Nồng nàn tình đến, rồi vội vàng tình chết, phai câu thề
Người có nghĩ ta đã quá sai khi đi chung bấy lâu
Người có nghĩ ta đã không nên yêu như thế
Thì lần cuối với nhau xin trao môi hôn vòng tay để nhớ...để nhớ...
Là mình từng yêu nhau, đã có những giấc mơ
Đã nghĩ suốt kiếp yêu thương bền lâu
Và mình đã nghĩ dẫu có những đắng cay cũng sẽ qua..
Điều gì đã đến khiến những giấc mơ tan
Điều gì đã khiến ta phải cách xa
Giờ cố níu bàn tay, cố giữ nụ hôn để mãi quên nhau...
Tạm biết em nhé, chắc bên người em sẽ vui
Chẳng cần phải nghĩ ngợi, chỉ cần hạnh phúc thôi
Là điều anh muốn bỡi em là tất cả với anh..
Dù người nghĩ ta đã quá sai khi đi chung bấy lâu
Dù người nghĩ ta đã chẳng nên yêu như thế
Thì lần cuối với nhau xin trao môi hôn vòng tay để nhớ...
Mình từng yêu nhau, đã có những giấc mơ
Đã nghĩ suốt kiếp yêu thương bền lâu
Và mình đã nghĩ dẫu có những đắng cay cũng sẽ qua..
Điều gì đã đến khiến những giấc mơ tan
Điều gì đã khiến ta phải cách xa
Giờ cố níu bàn tay, cố giữ nụ hôn để mãi quên nhau...;
Còn gì ngoài nỗi đau, ngày mình lìa bỏ nhau
Nồng nàn tình đến, rồi vội vàng tình chết, phai câu thề
Người có nghĩ ta đã quá sai khi đi chung bấy lâu
Người có nghĩ ta đã không nên yêu như thế
Thì lần cuối với nhau xin trao môi hôn vòng tay để nhớ...để nhớ...
Là mình từng yêu nhau, đã có những giấc mơ
Đã nghĩ suốt kiếp yêu thương bền lâu
Và mình đã nghĩ dẫu có những đắng cay cũng sẽ qua..
Điều gì đã đến khiến những giấc mơ tan
Điều gì đã khiến ta phải cách xa
Giờ cố níu bàn tay, cố giữ nụ hôn để mãi quên nhau...
Tạm biết em nhé, chắc bên người em sẽ vui
Chẳng cần phải nghĩ ngợi, chỉ cần hạnh phúc thôi
Là điều anh muốn bỡi em là tất cả với anh..
Dù người nghĩ ta đã quá sai khi đi chung bấy lâu
Dù người nghĩ ta đã chẳng nên yêu như thế
Thì lần cuối với nhau xin trao môi hôn vòng tay để nhớ...
Mình từng yêu nhau, đã có những giấc mơ
Đã nghĩ suốt kiếp yêu thương bền lâu
Và mình đã nghĩ dẫu có những đắng cay cũng sẽ qua..
Điều gì đã đến khiến những giấc mơ tan
Điều gì đã khiến ta phải cách xa
Giờ cố níu bàn tay, cố giữ nụ hôn để mãi quên nhau...;