Tác giả: Nguyên Thông
Tâm tư con người buồn buồn, vui vui, thương thương nhớ nhớ, tham sân không ngừng chỉ vì giấc mơ tạo nhiều đổ vỡ mua vui cho mình.
Xưng danh anh hùng, ngã mạn kiêu căng, gây nên chém giết liên miên không ngừng, vọng tưởng như điên gây nên sóng gió, đời chỉ còn ta.
Ôi chỉ vì vọng niệm đời người thống thiết khổ đau ngàn kiếp mai sau.
Thôi mong ai tỉnh ngộ quay lui sống với chơn tâm sẵn có ngàn xưa.
Chơn tâm trong mình dừng mọi suy tư, rồi mình sẽ thấy an vui trong lòng, vọng nghiệp tiêu tan, lòng mình chỉ thấy rạng ngời hào quang.;
Xưng danh anh hùng, ngã mạn kiêu căng, gây nên chém giết liên miên không ngừng, vọng tưởng như điên gây nên sóng gió, đời chỉ còn ta.
Ôi chỉ vì vọng niệm đời người thống thiết khổ đau ngàn kiếp mai sau.
Thôi mong ai tỉnh ngộ quay lui sống với chơn tâm sẵn có ngàn xưa.
Chơn tâm trong mình dừng mọi suy tư, rồi mình sẽ thấy an vui trong lòng, vọng nghiệp tiêu tan, lòng mình chỉ thấy rạng ngời hào quang.;