Mượn Đôi Tay Ấm

Tác giả: Đình Bình

Còn lại gì khi con tim đã lỡ yêu thương một người,
Hỏi vì sao trái tim tôi rộn ràng.
Lần đầu tim tôi run lên, là lần em nắm tay tôi,
Kéo tôi giữa con phố đông vui và tim tôi bối rối
Niềm tin là hạt nắng, chờ đợi là hạt mưa.
Dù nắng hay mưa thì tôi vẫn nắm tay em bước tiếp
Nơi chân thành giản đơn, có ấm đôi tay khát khao...
Em mượn tay anh để nắm yêu thương của mình.

Tình là hạnh phúc nếu ta được nắm... sẽ đau khi ko còn có nhau
Trong sầu bi (buồn thương) u mê anh nhận ra anh rồi...
Chỉ là được thấy em luôn được vui dẫu biết rằng tim anh vẫn mơ
Mình lạc giữa những hơi thở dài tưởng hợp nhưng tan...
Mùa nào lạnh giá ướt đôi dòng khóe mắt, phải chăng là mùa cô đơn
Gió mang em đi hôm nay hay là phôi phai hôm qua
Sự tồn tại ấy anh cho là mãi mãi hay là anh đang viễn vông
Sự thật em mượn anh, vì em cô đơn...u..ơ..ờ...
Anh thay ai khi em buồn!

Rap:
Em bước đến bên ai kia khi cãi nhau với người bên cạnh,
Cầm tay anh nắm thật chặt kéo anh ra khỏi trong đêm lạnh,
Anh cứ nghĩ anh cứ ảo rồi lại mơ mộng hão,
Hình bóng người kia là chính còn em là phụ sao anh không động não!
Em trao cho anh hi vọng và nói bao ước mong,
Sao giờ cổ họng anh khô đọng anh đã hoàn thành vai đóng,
Em bỏ đôi tay ấm, trở về với cuộc tình ngấm,
Chìm trong cơn say thấm về một cuộc tình cấm....à...
Em bên tôi khi mùa đông lạnh, em xa tôi khi ai cần cạnh,
Mưa rơi tầm tã chạy nhanh thật vội vã,
Anh chạy về phía em nhưng sao càng đi lại càng thấy xa quá!
Như rơi xuống biển sâu nín thở một hơi lâu,
Mũi giáo xuyên tim đau em đã quay về nơi đầu,
Giọt lệ rơi khóe mi lăn chảy xuống vị đắng môi,
Bầu trời tối sầm lại hình bóng anh trong em đã vắng rồi...;
Lời bài hát cùng tác giả