Tác giả: Trịnh Lương Thành
Đà Lạt bây giờ có lạnh không em?
Hồ Xuân Hương nhớ mùa Đông lạnh giá;
Nhớ tiếng chuông chiều vọng thánh đường xa.
Và nhớ con đèo P- ren trong nắng.
Đà Lạt bây giờ có đẹp không em?
Đồi Mộng Mơ nhớ hoàng hôn chiều xuống.
Nhớ khói lam chiều phảng phất đồi thông.
Còn nhớ bao điều...đẹp lắm! Đà Lạt ơi!
ĐK
Còn nhớ không em, những chiều sương phủ trắng?
Còn nhớ không em, nghe giá lạnh trong lòng?
Còn nhớ không em, những chiều trên đồi vắng,
Ngàn tiếng thông reo như muôn trùng tiếng thơ?
Đà Lạt bây giờ còn nhớ không em?
Dòng Cam Ly vẫn hồn nhiên thuở ấy?
Khói lam chiều vẫn phảng phất đồi thông?
Đà Lạt bây giờ có lạnh không em?;
Hồ Xuân Hương nhớ mùa Đông lạnh giá;
Nhớ tiếng chuông chiều vọng thánh đường xa.
Và nhớ con đèo P- ren trong nắng.
Đà Lạt bây giờ có đẹp không em?
Đồi Mộng Mơ nhớ hoàng hôn chiều xuống.
Nhớ khói lam chiều phảng phất đồi thông.
Còn nhớ bao điều...đẹp lắm! Đà Lạt ơi!
ĐK
Còn nhớ không em, những chiều sương phủ trắng?
Còn nhớ không em, nghe giá lạnh trong lòng?
Còn nhớ không em, những chiều trên đồi vắng,
Ngàn tiếng thông reo như muôn trùng tiếng thơ?
Đà Lạt bây giờ còn nhớ không em?
Dòng Cam Ly vẫn hồn nhiên thuở ấy?
Khói lam chiều vẫn phảng phất đồi thông?
Đà Lạt bây giờ có lạnh không em?;