Tác giả: Viễn Châu
Nghe hung tin nhị ca đà thọ khổn
Hồng Đào Sơn em quay ngựa trở về đây
Kìa giữa pháp trường cát bụi mù bay
quân đao phủ sắp ra tay hành quyết.
Khoan khoan hãy để anh cạn phần
đừng giết oan một trang hào kiệt
nghe lời anh đình thủ bớ La Thành.
Thôi rồi một lưỡi gươm đưa đã dứt mạng anh hùng.
Đơn nhị ca ôi còn đâu một thời ngang dọc
quyết vẫy vùng cho rõ mặt núi sông.
Nhớ năm xưa cùng nhau thề câu chị ngã em nâng
dẫu tử sanh quyết vẹn nghĩa kim bằng.
Thế mà hôm nay u hiển đôi phang
giữa pháp trường đành chia tay vĩnh viễn.
Thủ cấp đã rơi trên thảm cỏ xanh
nhưng đôi mi còn mấp máy.
Phải chăng oán Đường Vương và hận kẻ vong thề
Nghe hung tin em vội vã quay về.
Trời ơi trễ phút giây anh đã ra người thiên cổ
lòng dạ nào em chẳng tái tê.
La Thành ôi em tệ làm chi nỡ xuống tay
giết người bạn cũ dù không thương em
cũng đừng nên hạ thủ
giết kẻ thù chớ giết bạn đành sao.
Nhị ca ôi chén rượu đoan thề
hơi men còn phảng phất đầu môi.
Trên lối hoạn đồ muôn nẻo ngược xuôi
anh mang chí cả mong đạp thành phá lũy.
Nhưng trời không tựa lòng người dũng sĩ
nên giữa trận tiền anh phải chịu sa cơ.
Ai còn bày ra chi cuộc tống tiễn đau thương
lễ đưa tiễn rượu đào pha nước mắt
Chén rượu năm xưa kết giao tình bạn hữu
chén rượu ngày mai dứt đoạn nghĩa kim bằng.;
Hồng Đào Sơn em quay ngựa trở về đây
Kìa giữa pháp trường cát bụi mù bay
quân đao phủ sắp ra tay hành quyết.
Khoan khoan hãy để anh cạn phần
đừng giết oan một trang hào kiệt
nghe lời anh đình thủ bớ La Thành.
Thôi rồi một lưỡi gươm đưa đã dứt mạng anh hùng.
Đơn nhị ca ôi còn đâu một thời ngang dọc
quyết vẫy vùng cho rõ mặt núi sông.
Nhớ năm xưa cùng nhau thề câu chị ngã em nâng
dẫu tử sanh quyết vẹn nghĩa kim bằng.
Thế mà hôm nay u hiển đôi phang
giữa pháp trường đành chia tay vĩnh viễn.
Thủ cấp đã rơi trên thảm cỏ xanh
nhưng đôi mi còn mấp máy.
Phải chăng oán Đường Vương và hận kẻ vong thề
Nghe hung tin em vội vã quay về.
Trời ơi trễ phút giây anh đã ra người thiên cổ
lòng dạ nào em chẳng tái tê.
La Thành ôi em tệ làm chi nỡ xuống tay
giết người bạn cũ dù không thương em
cũng đừng nên hạ thủ
giết kẻ thù chớ giết bạn đành sao.
Nhị ca ôi chén rượu đoan thề
hơi men còn phảng phất đầu môi.
Trên lối hoạn đồ muôn nẻo ngược xuôi
anh mang chí cả mong đạp thành phá lũy.
Nhưng trời không tựa lòng người dũng sĩ
nên giữa trận tiền anh phải chịu sa cơ.
Ai còn bày ra chi cuộc tống tiễn đau thương
lễ đưa tiễn rượu đào pha nước mắt
Chén rượu năm xưa kết giao tình bạn hữu
chén rượu ngày mai dứt đoạn nghĩa kim bằng.;