Tác giả: Viễn Châu
Ta đã say rồi
Phương Tử ơi
Tuyết bay trắng xóa lạnh khung trời
Cung đàn đêm lạnh tim ray rứt
Lệ thắm chan hòa lệ nến rơi
Phương Tử ơi rượu sa kê nửa bầu
vừa uống cạn thì thấp thoáng trước thềm
rêu đã rơi rụng đóa anh... đào.
Mấy chén ly bôi làm khơi dậy
chí anh hào xin giã từ.
Trúc Lan Phương Tử ta đi giữa
bầu trời giá lạnh điểm đầy sao.
Kìa cớ sao nàng lại rưng rưng lệ
sương rơi hay suối lệ ngập ngừng.
Ta chưa nói tiếng biệt ly cớ sao nàng
đã sa nước mắt Có lẽ nàng chê ta một kiếm sĩ
mang nhiều mơ mộng đã tìm yêu qua ánh lửa
đêm buồn nàng khuyên ta nên xây dựng
tình thương trên nhân đạo công bằng.
Ta mỉm cười giã biệt nhấp cạn chén cuối cùng
rồi sải ngựa dưới trăng.
Phương Tử ơi nàng hãy dứt mấy đường tơ
chung rượu tiễn vì ai ta uống cạn xin hẹn
đông năm sau giữa mùa tuyết trắng
dưới cội anh đào nàng hãy đợi chờ ta.;
Phương Tử ơi
Tuyết bay trắng xóa lạnh khung trời
Cung đàn đêm lạnh tim ray rứt
Lệ thắm chan hòa lệ nến rơi
Phương Tử ơi rượu sa kê nửa bầu
vừa uống cạn thì thấp thoáng trước thềm
rêu đã rơi rụng đóa anh... đào.
Mấy chén ly bôi làm khơi dậy
chí anh hào xin giã từ.
Trúc Lan Phương Tử ta đi giữa
bầu trời giá lạnh điểm đầy sao.
Kìa cớ sao nàng lại rưng rưng lệ
sương rơi hay suối lệ ngập ngừng.
Ta chưa nói tiếng biệt ly cớ sao nàng
đã sa nước mắt Có lẽ nàng chê ta một kiếm sĩ
mang nhiều mơ mộng đã tìm yêu qua ánh lửa
đêm buồn nàng khuyên ta nên xây dựng
tình thương trên nhân đạo công bằng.
Ta mỉm cười giã biệt nhấp cạn chén cuối cùng
rồi sải ngựa dưới trăng.
Phương Tử ơi nàng hãy dứt mấy đường tơ
chung rượu tiễn vì ai ta uống cạn xin hẹn
đông năm sau giữa mùa tuyết trắng
dưới cội anh đào nàng hãy đợi chờ ta.;