Tác giả: Tiến Luân
Quá lâu rồi bây giờ mình trở lại quê hương
nhìn thấy hàng cây bên ngôi nhà củ bóng mát chiều quê
này là con sông và kia mênh mông cánh đồng lúa vàng
ngọt tình quê hương chiều về vương vương thắm tình quay lưng
Đên bên mẹ con quỳ mình lạy mẹ thân yêu
chợt thấy mừng vui hôn lên lòng đất đất ấm tình xưa
mẹ mừng ôm con lệ nhòa mi hôn khóc nhièu năm tròn
giờ gặp con yêu, bà mẹ cô liêu xoá đời quạnh hiu
Quê hương ta còn đó
những bạn bè năm xưa
nói thương sao cho vừa
đi qua ngôi trường cữ
thấy đàn trẻ ngây thơ
vẫn ê a vui đùa
đi qua thăm hàng xóm
với người tình năm xưa
đã sang ngang con đò
biết bao nhiêu buồn nhớ
với người mình trong mơ
mất đi mọi tình thơ
Cũng con đường con đường mình hẹn hò năm xưa
người đó mình đây trên con đường vắng, vắng bóng người thương
một lần ra đi là lần chia ly xót thương đã nhiều
trở về quê hương lòng còn tơ vương tiếc người mình thương;
nhìn thấy hàng cây bên ngôi nhà củ bóng mát chiều quê
này là con sông và kia mênh mông cánh đồng lúa vàng
ngọt tình quê hương chiều về vương vương thắm tình quay lưng
Đên bên mẹ con quỳ mình lạy mẹ thân yêu
chợt thấy mừng vui hôn lên lòng đất đất ấm tình xưa
mẹ mừng ôm con lệ nhòa mi hôn khóc nhièu năm tròn
giờ gặp con yêu, bà mẹ cô liêu xoá đời quạnh hiu
Quê hương ta còn đó
những bạn bè năm xưa
nói thương sao cho vừa
đi qua ngôi trường cữ
thấy đàn trẻ ngây thơ
vẫn ê a vui đùa
đi qua thăm hàng xóm
với người tình năm xưa
đã sang ngang con đò
biết bao nhiêu buồn nhớ
với người mình trong mơ
mất đi mọi tình thơ
Cũng con đường con đường mình hẹn hò năm xưa
người đó mình đây trên con đường vắng, vắng bóng người thương
một lần ra đi là lần chia ly xót thương đã nhiều
trở về quê hương lòng còn tơ vương tiếc người mình thương;