Tác giả: Quốc Hùng
Phận hèn trắng tay, bên mái tranh nghèo
Quanh năm lo toan, cơm áo bạc tiền
Công danh không may, kiếp nghèo long đong
Thì xuân tới chi? ngày xuân có vui gì?
Người tình bỏ đi, khi biết tôi nghèo
Trong đêm bơ vơ, co rét thân gầy
Xuân thêm lao đao! lấy gì mừng xuân?
Nhục vinh đến tay, đời ai cũng một lần(!)
ĐK:
Xót xa kiếp thân nghèo, quanh năm cày cấy, mà sao vẫn nghèo?
Xót thương phận bể dâu, làm sao dám mơ, tình yêu chung thuỷ(?)
Đã qua mấy xuân rồi, không hương trà bánh, không manh áo lành.
Chỉ xin một điều may: là thôi trắng tay, để vui khi xuân về.;
Quanh năm lo toan, cơm áo bạc tiền
Công danh không may, kiếp nghèo long đong
Thì xuân tới chi? ngày xuân có vui gì?
Người tình bỏ đi, khi biết tôi nghèo
Trong đêm bơ vơ, co rét thân gầy
Xuân thêm lao đao! lấy gì mừng xuân?
Nhục vinh đến tay, đời ai cũng một lần(!)
ĐK:
Xót xa kiếp thân nghèo, quanh năm cày cấy, mà sao vẫn nghèo?
Xót thương phận bể dâu, làm sao dám mơ, tình yêu chung thuỷ(?)
Đã qua mấy xuân rồi, không hương trà bánh, không manh áo lành.
Chỉ xin một điều may: là thôi trắng tay, để vui khi xuân về.;