Tác giả: Hà Lan Phương
Vợ tôi tính rất nhu mì
giận nhau, em chẳng nói gì hờn anh
giải buồn đi phố dạo quanh
mua giầy, mua ví, áo xanh, áo hồng
hỡi em, thương hại cho chồng
anh cày hai việc .. ốm ròm .. trơ xương
Vợ tôi ngọt lắm, dễ thương
thích kem, mê bánh, đông-sương thạch chè
ăn rồi nàng hỏi tôi nè
hình như em bị lên cân hở chồng ?
dại sao nói thật cõi lòng
tôi tránh, tôi né, vòng vòng đẩy đưa
vợ tôi phúc hậu hơn xưa
mặt tròn nhìn đẹp càng vừa nét yêu
Dù sao tôi cũng may nhiều
hơn ông hàng xóm buồn hiu than phiền
suốt tuần cơm với trứng chiên
vợ lo đậu chếnh, mẹ hiền lấy xâu
thân trai bến nước nông sâu
trong nhờ .. đục quậy (í .. đục chịu) .. biết đâu hỡi giời !!;
giận nhau, em chẳng nói gì hờn anh
giải buồn đi phố dạo quanh
mua giầy, mua ví, áo xanh, áo hồng
hỡi em, thương hại cho chồng
anh cày hai việc .. ốm ròm .. trơ xương
Vợ tôi ngọt lắm, dễ thương
thích kem, mê bánh, đông-sương thạch chè
ăn rồi nàng hỏi tôi nè
hình như em bị lên cân hở chồng ?
dại sao nói thật cõi lòng
tôi tránh, tôi né, vòng vòng đẩy đưa
vợ tôi phúc hậu hơn xưa
mặt tròn nhìn đẹp càng vừa nét yêu
Dù sao tôi cũng may nhiều
hơn ông hàng xóm buồn hiu than phiền
suốt tuần cơm với trứng chiên
vợ lo đậu chếnh, mẹ hiền lấy xâu
thân trai bến nước nông sâu
trong nhờ .. đục quậy (í .. đục chịu) .. biết đâu hỡi giời !!;