Tác giả: Ngọc Sơn (trẻ)
Khuya lắm rồi, chợt nhìn thấy bóng cha
Còn ngồi đó với bao điều lo
Để ngày mai được sáng tươi
Con yêu nên người
Đời cha, chịu nhiều gió sương
Ôi cha hiền, người là vầng thái dương
Toả nắng ấm sáng soi đời con
Kể từ khi mẹ đã xa, vai cha thêm nặng
Và vầng trán kia suy tư bao ngày đêm
Nâng niu dìu dắt, bước con đi
Chăm lo từng giấc ngủ êm đềm
Khuyên con phải sống yêu thương nhau
Dạy con, đừng bao giờ gian dối
Lòng con thương cha nhiều lắm
Cha hiền yêu dấu ơi
Người lặng lẽ sống cho đời con
Người là trăng khuya, xóa tan đêm trường
Truyền cho con, niềm tin và sức sống
Lòng con thương cha nhiều lắm
Cha hiền yêu dấu ơi
Từng ngày qua vẫn luôn nguyện cầu
Cầu mong cho cha mãi luôn bên đời
Để cho con, được sống trong tình thương...
Hiền hòa...;
Còn ngồi đó với bao điều lo
Để ngày mai được sáng tươi
Con yêu nên người
Đời cha, chịu nhiều gió sương
Ôi cha hiền, người là vầng thái dương
Toả nắng ấm sáng soi đời con
Kể từ khi mẹ đã xa, vai cha thêm nặng
Và vầng trán kia suy tư bao ngày đêm
Nâng niu dìu dắt, bước con đi
Chăm lo từng giấc ngủ êm đềm
Khuyên con phải sống yêu thương nhau
Dạy con, đừng bao giờ gian dối
Lòng con thương cha nhiều lắm
Cha hiền yêu dấu ơi
Người lặng lẽ sống cho đời con
Người là trăng khuya, xóa tan đêm trường
Truyền cho con, niềm tin và sức sống
Lòng con thương cha nhiều lắm
Cha hiền yêu dấu ơi
Từng ngày qua vẫn luôn nguyện cầu
Cầu mong cho cha mãi luôn bên đời
Để cho con, được sống trong tình thương...
Hiền hòa...;