Tác giả: Trần Hải Sâm
Con sóng đời đập mãi những tương tư
Ta bơ vơ bạc đầu trên biển cạn
Nghe trăm năm ngút ngàn cơn gió trở
Đẩy những bơ vơ, xô ngã lời yêu đầu
Câu hứa nào còn ướt vết môi khô
Đêm trăng non thắp tình nghe nức nở
Hai vai run gánh đời lên nhắc nhở
Hỏi tháng năm xưa, câu hứa còn đi về?
ĐK:
Còn đi về lặng lẽ những trông mong
Bên hư không bóng đời in vách nhớ
Nghe trong đêm tiếng lòng ai trăn trở
Hỏi những hư hao, sao con sóng mãi lênh đênh
Lời yêu nào lặng lẽ giữa bơ vơ
Ta cô đơn uống đời bên chén đắng
Nghe trăng khuya giữa màn đêm nức nở
Hỏi cố nhân ơi, sao ta vỡ khúc tương tư
Mơ ước nào còn hé những tinh khôi
Bên đơn côi cúi đầu thương nhớ gọi
Đêm lao xao nghe tiếng đời gõ cửa
Mở gió ra khơi khua con sóng vỗ tương tư;
Ta bơ vơ bạc đầu trên biển cạn
Nghe trăm năm ngút ngàn cơn gió trở
Đẩy những bơ vơ, xô ngã lời yêu đầu
Câu hứa nào còn ướt vết môi khô
Đêm trăng non thắp tình nghe nức nở
Hai vai run gánh đời lên nhắc nhở
Hỏi tháng năm xưa, câu hứa còn đi về?
ĐK:
Còn đi về lặng lẽ những trông mong
Bên hư không bóng đời in vách nhớ
Nghe trong đêm tiếng lòng ai trăn trở
Hỏi những hư hao, sao con sóng mãi lênh đênh
Lời yêu nào lặng lẽ giữa bơ vơ
Ta cô đơn uống đời bên chén đắng
Nghe trăng khuya giữa màn đêm nức nở
Hỏi cố nhân ơi, sao ta vỡ khúc tương tư
Mơ ước nào còn hé những tinh khôi
Bên đơn côi cúi đầu thương nhớ gọi
Đêm lao xao nghe tiếng đời gõ cửa
Mở gió ra khơi khua con sóng vỗ tương tư;