Tác giả: Trương Quang Lục
Gió lên đi cho tình ta say ước mơ
bấy lâu mong chờ ánh trăng đôi bờ.
Người đi người nhớ nhớ quê hương thủy chung
giữ vẹn nghĩa tình ta sắc son.
Dòng sông quê hay dòng sữa mẹ hiền chở che
bom đạn nuôi đàn con yêu tháng năm.
Hàng dừa nước lung linh ru mình trong nắng mới
xuân đến xuân đi mấy mùa chờ đợi
thời gian đi chở nỗi mong... chờ.
Tình quê hương không bến không bờ
Nơi chưa đến chưa quen mà sao thấy nhớ
miền Hạ bây giờ chắc vui lắm phải không em.
Tiếng hát đêm đêm của đàn em nhỏ.
Vàm Cỏ Đông ơi. Vàm Cỏ Đông.
Có phải máu cha ông mấy lần tuôn đổ
cho mảnh đất Long An rạng rỡ tên vàng
Anh sẽ giữ cho em màu xanh trên
dòng sông Vàm Cỏ giữ êm đềm kỷ niệm tuổi thơ.
Giữ cho Long An bài ca thương nhớ giữ
ánh trăng vàng giữ ngôi sao nhỏ quê ta.
Nghe tiếng em ca trên dòng sông giải phóng
lòng lâng lâng như giấc mộng ban đầu
ở tận sông Hồng em có biết quê
hương em cũng có dòng sông.
Anh mãi gọi với lòng tha thiết.
Vàm Cỏ Đông ơi Vàm Cỏ Đông.;
bấy lâu mong chờ ánh trăng đôi bờ.
Người đi người nhớ nhớ quê hương thủy chung
giữ vẹn nghĩa tình ta sắc son.
Dòng sông quê hay dòng sữa mẹ hiền chở che
bom đạn nuôi đàn con yêu tháng năm.
Hàng dừa nước lung linh ru mình trong nắng mới
xuân đến xuân đi mấy mùa chờ đợi
thời gian đi chở nỗi mong... chờ.
Tình quê hương không bến không bờ
Nơi chưa đến chưa quen mà sao thấy nhớ
miền Hạ bây giờ chắc vui lắm phải không em.
Tiếng hát đêm đêm của đàn em nhỏ.
Vàm Cỏ Đông ơi. Vàm Cỏ Đông.
Có phải máu cha ông mấy lần tuôn đổ
cho mảnh đất Long An rạng rỡ tên vàng
Anh sẽ giữ cho em màu xanh trên
dòng sông Vàm Cỏ giữ êm đềm kỷ niệm tuổi thơ.
Giữ cho Long An bài ca thương nhớ giữ
ánh trăng vàng giữ ngôi sao nhỏ quê ta.
Nghe tiếng em ca trên dòng sông giải phóng
lòng lâng lâng như giấc mộng ban đầu
ở tận sông Hồng em có biết quê
hương em cũng có dòng sông.
Anh mãi gọi với lòng tha thiết.
Vàm Cỏ Đông ơi Vàm Cỏ Đông.;