Tác giả: Nguyễn Đình Phùng
Em nói thương anh khi chiều mưa đến
Em nói thương anh khi mùa thu sang
Em nói thương anh khi lá vàng rơi rụng tàn phai
Khi đèn đường thắp sáng
Khi giọt mưa rơi rơi trên má trên môi em lạnh căm.
Em nói thương anh trong thư viện vắng người
Trong chiều đông buốt giá
Trong hương nồng tình yêu
Trong mắt nhìn lần cuối
Không bao giờ
Sẽ không bao giờ
Còn gặp nhau.
Em nói thương anh khi tóc mai sợi ngắn
Em nói thương anh khi tóc mai sợi dài
Em nói thương anh khi mùa đông đã đến
Khi đời đã chia phôi
Khi cách xa là định mệnh
Khi giọt buồn lăn lăn trên má trên môi em lạnh căm.
Em nói thương anh
Em nói thương anh
Thương anh
Thương anh hoài
Ngàn năm.;
Em nói thương anh khi mùa thu sang
Em nói thương anh khi lá vàng rơi rụng tàn phai
Khi đèn đường thắp sáng
Khi giọt mưa rơi rơi trên má trên môi em lạnh căm.
Em nói thương anh trong thư viện vắng người
Trong chiều đông buốt giá
Trong hương nồng tình yêu
Trong mắt nhìn lần cuối
Không bao giờ
Sẽ không bao giờ
Còn gặp nhau.
Em nói thương anh khi tóc mai sợi ngắn
Em nói thương anh khi tóc mai sợi dài
Em nói thương anh khi mùa đông đã đến
Khi đời đã chia phôi
Khi cách xa là định mệnh
Khi giọt buồn lăn lăn trên má trên môi em lạnh căm.
Em nói thương anh
Em nói thương anh
Thương anh
Thương anh hoài
Ngàn năm.;