Liên Khúc: Dấu Chân Kỷ Niệm; Mưa Rừng; Chuyện Tình Không Dĩ Vãng

Tác giả: Tâm Anh & Thúc Đăng; & Huỳnh Anh;

[Dấu Chân Kỷ Niệm]

Chuyện tình đôi mươi chan chứa
Không bao giờ phai như dòng suối tình êm ái
Có anh và em còn ai còn ai nữa
Đã yêu nhau trong cuộc đời.

Chuyện mình từ một chiều dừng chân trú mưa
Ta bên nhau nhìn công viên lá đổ
Tuy chưa quen mà sao lòng như đã dẫu ngoài còn e.

Trời làm mưa tuôn nên khiến xui anh gặp em
Cho mình kết lời hẹn ước
Cớ sao trời cho tình yêu rồi ngăn cách
Mấy ai không rơi lệ sầu.

Tình vừa nồng thì vừa được tin xót thương
Em ra đi về bên kia cõi đời
Xe tang lăn buồn trong lòng phố vắng, khóc em âm thầm.

[ĐK:]
Ôi em về đâu vùi lấp mối duyên đầu
Em ơi còn đâu tuổi xuân mình đang chớm
Nay em về đâu về thế giới xa nào
Cho đời hiu hắt như nghĩa trang.

Một mình lê bước anh đến công viên ngày xưa
Nghe làn gió buồn xao xác
Ngỡ linh hồn em tựa theo ngàn cơn gió
Oán than khóc duyên ban đầu.

Này là vườn kỷ niệm ngày ta mới quen
Đây công viên chiều xưa thêu mối tình
Nay không em vườn hoang buồn xơ xác nghĩa trang lạnh lùng.

[Mưa Rừng]

Mưa rừng ơi mưa rừng
Hạt mưa nhớ ai mưa triền miên
Phải chăng mưa buồn vì tình đời
Mưa sầu vì lòng người duyên kiếp không lâu.

Mưa từ đâu mưa về
Làm muôn lá hoa rơi tả tơi
Tiếng mưa gió lạnh lùa ngoài mành
Lá vàng rời lìa cành gợi ta nỗi niềm riêng.

[ĐK:]
Ôi! Ta mong ước xa xôi
Những đêm mãi cô đơn, gửi tâm tư về đâu
Mưa thương ai, mưa nhớ ai
Mưa rơi như nức nở, mưa rơi trong lòng tôi.

Mưa rừng ơi mưa rừng
Tìm đâu hỡi ơi bóng người xưa
Mỗi khi mưa rừng về muộn màng
Bóng chiều vàng dần tàn
Lòng thương nhớ nào nguôi.

[Chuyện Tình Không Dĩ Vãng]

Vàng cây lá bay đôi tay ngây buồn mang suy tư về
Này đôi mắt nhung kiêu sa môi mềm tìm đến cơn mê
Niềm tin đã lạnh theo tháng năm giá băng
Anh có nghe ngoài phố đang kết hoa
Bao nhiêu sắc hoa
Là bấy nhiêu tâm tình mang ý thơ mong chờ.

[ĐK:]
Nếu thương mến nhau mà sao lời yêu thương đó
Bờ môi nào đắn đo
Năm tháng xa vời đời có vui với ai
Tà áo xanh hoen màu thương mối ân tình xưa.

Yêu thì yêu nhiều nhưng chưa biết yêu được chi
Và ước mơ những gì
Hàng mi khép mờ giăng mây tím nhớ ai
Nhớ ai trong đêm dài buông tóc rối quên cay.

Đèn soi bóng đêm sương rơi chân mềm, sao rơi bên thềm
Hàng cây giá băng xoay cơn mê đầy tìm đến bên anh
Vòng tay ngỡ ngàng nghe đắng môi trắng đêm
Anh hỡi anh lời hứa xưa đã phai
Anh ơi có hay
Thành phố không đêm ngày ai khóc ai sau này.;