Tác giả: Hoàng Thi Thơ & Trúc Phương;
[Tàu Đêm Năm Cũ]
Trời đêm dần tàn tôi đến sân ga
Đưa tiễn người trai lính về làng
Cầm chắc đôi tay ghi vào đời tâm tư ngày nay
Gió khuya ôi lạnh sao, ướt nhẹ đôi tà áo.
Tàu xa dần rồi, thôi tiếc thương chi
Khi biết người ra đi vì đời
Trở gót bâng khuâng, tôi hỏi lòng đêm nay buồn không
Chuyến xe đêm lạnh không? Để người yêu vừa lòng.
Đêm nay lặng nghe gió lùa qua phố vắng
Trăng rằm về xa xăm
Trong giây phút này, tôi mơ ước sao
Nằm trọn vào tay nhau.
Ngày tháng đợi chờ, tôi đến sân ga
Nơi tiễn người trai lính ngày nào
Tàu cũ năm xưa mang người tình biên khu về chưa
Trắng đêm tôi nằm nghe tiếng tàu đêm tìm về.
Dù xa vời vợi tôi vẫn tin anh
Qua bước đường tha hương còn dài
Nợ nước đôi vai, khi người tìm tương lai đời trai
Nhớ thư anh hẹn tôi, sẽ về thăm một tối.
Và câu chuyện đời em ấp trong tim
Em ước hẹn cho nhau nụ cười
Hình bóng thương yêu anh để vào tâm tư còn không?
Giữ trong tim được không những chuyện xưa của lòng.
Đêm qua nằm mơ thấy người trai lính chiến
Xuôi tàu về quê hương
Vui đêm phố phường quên đi phút giây
Gió lạnh ngoài biên cương.
Một đêm mùa hè tôi đến sân ga
Vui đón người trai lính trở về
Tàu cũ năm xưa mang về trả cho tôi người xưa
Để đêm nay ngồi đây viết lại tâm tình này.
[Nhớ Thành Đô]
Tôi xa đô thành một đêm trăng mông mênh
Tuy ra đi rồi mà vẫn nhớ vẫn thương hình bóng ấy
Người em thơ đang từng giờ đợi chờ.
Tiếng hát những chiều thành câu thơ thương yêu
Bao nhiêu con đường nằm thức giấc giữa đêm khuya
Vì tiếng nói của con tim đi tìm mộng cuộc đời.
Thành đô! còn nhớ mãi nhớ mãi
Nhớ chiều mưa trên công viên, giờ chia ly sân ga
Và khi gặp nhau bên lề đường hẹn hò.
Thành đô! rằng nhớ mãi nhớ nhé
Dù xa xôi sơn khê, thời gian quen chia ly
Chờ mong người đi trên đường về đường về.;
Trời đêm dần tàn tôi đến sân ga
Đưa tiễn người trai lính về làng
Cầm chắc đôi tay ghi vào đời tâm tư ngày nay
Gió khuya ôi lạnh sao, ướt nhẹ đôi tà áo.
Tàu xa dần rồi, thôi tiếc thương chi
Khi biết người ra đi vì đời
Trở gót bâng khuâng, tôi hỏi lòng đêm nay buồn không
Chuyến xe đêm lạnh không? Để người yêu vừa lòng.
Đêm nay lặng nghe gió lùa qua phố vắng
Trăng rằm về xa xăm
Trong giây phút này, tôi mơ ước sao
Nằm trọn vào tay nhau.
Ngày tháng đợi chờ, tôi đến sân ga
Nơi tiễn người trai lính ngày nào
Tàu cũ năm xưa mang người tình biên khu về chưa
Trắng đêm tôi nằm nghe tiếng tàu đêm tìm về.
Dù xa vời vợi tôi vẫn tin anh
Qua bước đường tha hương còn dài
Nợ nước đôi vai, khi người tìm tương lai đời trai
Nhớ thư anh hẹn tôi, sẽ về thăm một tối.
Và câu chuyện đời em ấp trong tim
Em ước hẹn cho nhau nụ cười
Hình bóng thương yêu anh để vào tâm tư còn không?
Giữ trong tim được không những chuyện xưa của lòng.
Đêm qua nằm mơ thấy người trai lính chiến
Xuôi tàu về quê hương
Vui đêm phố phường quên đi phút giây
Gió lạnh ngoài biên cương.
Một đêm mùa hè tôi đến sân ga
Vui đón người trai lính trở về
Tàu cũ năm xưa mang về trả cho tôi người xưa
Để đêm nay ngồi đây viết lại tâm tình này.
[Nhớ Thành Đô]
Tôi xa đô thành một đêm trăng mông mênh
Tuy ra đi rồi mà vẫn nhớ vẫn thương hình bóng ấy
Người em thơ đang từng giờ đợi chờ.
Tiếng hát những chiều thành câu thơ thương yêu
Bao nhiêu con đường nằm thức giấc giữa đêm khuya
Vì tiếng nói của con tim đi tìm mộng cuộc đời.
Thành đô! còn nhớ mãi nhớ mãi
Nhớ chiều mưa trên công viên, giờ chia ly sân ga
Và khi gặp nhau bên lề đường hẹn hò.
Thành đô! rằng nhớ mãi nhớ nhé
Dù xa xôi sơn khê, thời gian quen chia ly
Chờ mong người đi trên đường về đường về.;