Tác giả: Quốc Anh
Chiều là chiều mù sương
Lắng nghe chim chiều gọi nhau
Khiến xui cho đời u sầu
Ôi héo hon trong lòng
Từ là ngày lập Đông
Ai kia đi lấy chồng
Từ khi con nước trôi
Con nước trôi ngượt dòng.
Con nước trôi ngượt dòng
Con nước phụ dòng sông
Ai ham mê biển lớn
Để bờ lao trông mong
Cho bơ vơ lục bình
Thiệt tình thương con nước
Con nước nay thay lòng
Để lục bình long đong.
Tình là tình mồ côi
Tiếc thương cũng đành vậy thôi
Trách thang cũng đã xa rồi
Duyên hửu duyên do trời
Đời dù nghèo mong manh
Nhưng không đem bán tình
Tình tôi như nước sông
Đục nước chớ không đục lòng!;
Lắng nghe chim chiều gọi nhau
Khiến xui cho đời u sầu
Ôi héo hon trong lòng
Từ là ngày lập Đông
Ai kia đi lấy chồng
Từ khi con nước trôi
Con nước trôi ngượt dòng.
Con nước trôi ngượt dòng
Con nước phụ dòng sông
Ai ham mê biển lớn
Để bờ lao trông mong
Cho bơ vơ lục bình
Thiệt tình thương con nước
Con nước nay thay lòng
Để lục bình long đong.
Tình là tình mồ côi
Tiếc thương cũng đành vậy thôi
Trách thang cũng đã xa rồi
Duyên hửu duyên do trời
Đời dù nghèo mong manh
Nhưng không đem bán tình
Tình tôi như nước sông
Đục nước chớ không đục lòng!;