Nắng Vườn Xuân Cũ

Tác giả: Nguyễn Thanh Cảnh

NẮNG VƯỜN XUÂN CŨ

Bài tặng cho Em mà đời đã sớm lấy mất tuổi hồng

Nhạc và lời : Nguyễn Thanh Cảnh

Cơn mưa chiều lên phố dài lạc loài chân bước đôi vai gầy
Phấn hương nồng mỗi đêm về đẹp lên che dấu trái tim đau
Vàng đèn đêm Tình hờ mau vui chi giang hồ hằn môi Em
Sương thấm lạnh Thân rã rời cô đơn mênh mang gót chân mềm
Nay xa rồi hoa Em cài vườn xưa phượng thắm lên môi nồng
Lối Em về ngõ không đèn đường khuya im vắng mắt thêm sâu
Ngàn giọt mưa lìa màn đêm mơn man rơi đều tựa vai Em
Lạnh mi cay Buồn tóc rối buông trôi trong đêm dài mênh mông
Mưa vẫn rơi âm thầm gọi hồn dĩ vãng xa xăm hoa mộng
Son phấn phai tuổi hồng Mộng đầu yêu đương vẫn còn thơ trinh
Đời làm cơn giông tố Mối tình đầu chìm sương khói mơ hồ
Em vẫn còn mộng mơ lưu luyến đầm ấm xa xưa
Đêm xa rồi Sương mai mềm dịu dàng mơn trớn mái tóc thề
Sáng lên đời đưa Em về đường xưa sóng bước nép vai ai
Vào bình minh Ngày đẹp xinh vơi đi bao nhọc nhằn Em mang
Môt mai nắng vườn Xuân cũ môi Em run run tìm môi ai;