Tác giả: Tuấn Phương
Bến Sông Xưa
Bến sông xưa ai ngóng ai chờ đôi bờ khắc khoải. bến sông nghèo ai đợi bóng người xưa. xót thương thân tằm trọn kiếp vương tơ. bến sông xưa lẻ...
Chỉ Có Mình Em Thôi
Chỉ Có Mình Em Thôi. anh chỉ có một mình em thôi. sẻ chia nỗi buồn, nhân đôi niềm vui. em là ngọn gió mong manh giữa đời. vô tình qua đây, lối xưa...
Con Sông Tuổi Thơ Tôi
Con sông tuổi thơ tôi, những ngày xưa xa rồi. sông mang bao niềm nhớ, những kiếp người xa xôi. con sông tuổi thơ tôi, nhớ ngày xưa lên đường. mẹ tiễn...
Con Đường Vương Cánh Hoa Rơi
Có con đường lá bay dấu chân ngày xưa ai người đã qua. để lại bâng khuâng những chiều trong ta. cánh hoa nào vẫn rơi cháy trong hoàng hôn màu đỏ...
Con Đường Xưa
Xao xác tiếng lá rơi bên thềm, mùa đông lặng lẽ cất tiếng hát ru từng góc phố xa, một mình ta, con đường xưa. buốt giá mãi nơi con tim mình. lời...
Lời Thì Thầm
Một con đường vắng. một ngọn đèn khuya. một mình một bóng ...Em tôi. trời khuya đầy gió. lành lạnh giọt sương. một mình một bóng ...hơ hơ ...đơn...
Mai Em Về
Mai em về mình xa nhé Huế. gửi lại sông Hương vương vấn một câu hò. lung linh huуền thoại mơ màng đêm hoàng cung. bạn bè уêu thương nối vòng taу уên...
Người Ơi Hãy Về
Hãy yêu hỡi người dù quê ta đất cằn đá sỏi. hãy thương hỡi người sông vắng lẻ loi con đò. hãy tin hỡi người sương gió không hề nhạt phai. câu hát ru...
Thăm Quê Em
Anh đến quê em cánh đồng lúa chín vàng. người đi bịn rịn vương vấn hoài dáng quê. anh ngước nhìn trời mây nghe con chim chiền chiện. tiếng hót sau...
Tình Đất
Đất bạc màu và vai áo em bạc thêm, Trắng mưa trên đồng mưa giăng lối nhỏ em về. đất cùng ta trải bao nắng bao ngày mưa, Đất ôm trọn kiếp người...