Tác giả: Nguyễn Thành
Chỉ vầng trăng, vầng trăng trên trời
Tỏa ánh vàng giữa lô xô sóng biển
Chỉ mình em, chỉ mình em trong đời
Và cuộc đời mãi là tươi tắn thân thương
Trăng ơi trăng lặn rồi sóng mỏi nhoài bờ cát
Em ơi ! Em xa rồi dù chỉ là một thoáng anh đâu nỡ nhìn ai
Trăng đến mùa trăng lại về với biển
Còn em !
Còn em lẽ nào để biển sóng cô đơn
Trăng đến mùa trăng lại về với biển
Còn em ! Có lẽ nào để biển nhớ người mong
Lẽ nào em để biển nhớ người mong;
Tỏa ánh vàng giữa lô xô sóng biển
Chỉ mình em, chỉ mình em trong đời
Và cuộc đời mãi là tươi tắn thân thương
Trăng ơi trăng lặn rồi sóng mỏi nhoài bờ cát
Em ơi ! Em xa rồi dù chỉ là một thoáng anh đâu nỡ nhìn ai
Trăng đến mùa trăng lại về với biển
Còn em !
Còn em lẽ nào để biển sóng cô đơn
Trăng đến mùa trăng lại về với biển
Còn em ! Có lẽ nào để biển nhớ người mong
Lẽ nào em để biển nhớ người mong;