Gọi Tên Cô Đơn

Tác giả: Nguyễn Phúc Thiện

Ngồi nơi đây ngỡ như đôi bàn tây nắm lấy hạt mưa.. làn mi hình dung xa xăm nỗi buồn
Phải chăng em kiếp trước bên anh là màn mưa trên phố, những bước chân hòa cùng nước mắt
Nếu như em còn bên anh thì mong chỉ một lần được ôm bờ vai và nói yêu lần nữa
Nếu như em còn bên anh thì giờ đây góc phố kia.. Dẫu cho mưa thì ta vẫn cười

Ngày em đi mãi cuốn theo bao kỉ niệm
Gió theo em nơi thiên đường
Lòng vẫn muốn nói với em.. Rằng anh yêu em
Hãy hứa em sẽ vui cười.. hãy mang theo ước mơ em đi
Anh sẽ gọi tên cô đơn... bên anh...

Những ký ức khi ấy a thường vẫn mơ
Qua cơn mơ anh khóc nước mắt nhạt nhòa
và từng ngày bình minh thức dậy...Chỉ anh cùng với căn phòng trống...;