Lk Duy Khánh (Lối Về Đất Mẹ & Trường Cũ Tình Xưa)

Tác giả: Duy Khánh


Ngày qua, giã từ đất mẹ mà đi.
Vì nghe tình quê tình nước đôi bề.
Nước chia hai đường nước chưa về,
xót thương cho người lỡ câu thề.
Lên đường từ ly, hỏi lòng mình lưu luyến gì?

Mẹ ơi! Chỉ còn đất mẹ mà thôi.
Để con còn đi gìn giữ cho đời.
Đã mang trong lòng kiếp con người
phải thương nhau hoài chớ quên lời.
Mong một ngày mai chan hòa đất mẹ niềm vui.

Hò ơi!... Ơi à à ơi!...
Mẹ thương con ra cầu Ái Tử
Vợ trông chồng lên núi Vọng Phu.
Chiều chiều, chiều chiều trông về biên khu,
lòng căm hờn oán quân thù.
Ơi à!... À ơi!... À à ơi!...

Chiều nay lối về đất mẹ là đây.
Đường xưa còn ấp ủ bóng trăng gầy.
Có nghe đêm trường tiếng ru hời?
Có nghe đêm trường tiếng ai cười?
Suối lệ đoàn viên giữa lòng đất mẹ triền miên!


Hôm nay tôi trở về thăm trường cũ.
Nhiều nét đổi thay tường mái rêu mờ.
Bên hiên hằng giờ tìm những bạn xưa.
May ra có còn đôi đứa
vẫn yên vui sống đời học trò.

Bâng khuâng đợi chờ người sao chẳng đến?
Hỏi lá hỏi hoa chỉ thấy im lìm.
Cây dương đầu trường còn khắc hàng tên.
Hoa leo phũ phàng đan kín.
Tiếng ve ru nghe gợi buồn thêm.

Bạn cũ xa rồi, có người về đất buông xuôi.
Năm ba đứa bạt phương trời.
Hai thằng chờ đầu quân năm tới.
Ve ơi, hát gì điệu nhạc lâm ly?
Khóc người biền biệt sơn khê.
Cố nhân đi bao giờ mới về?

Hôm nay trở lại nhiều khuôn mặt mới.
Thầy đó trường đây bạn hữu đâu rồi?
Bao nhiêu kỷ niệm hoa bướm ngày thơ.
Vang trong nỗi niềm nhung nhớ.
Có ai đi thương về trường xưa?;