Tác giả: Khánh Băng & Phạm Đình Chương
Tôi muốn quên em khi đường đời mình không chung lối
Tôi muốn quên em khi câu thề em đã quên rồi
Tôi muốn quên em vì sầu thương ngày đêm tàn phá
Tôi muốn quên em vì đời tôi luống phong ba
Tôi muốn xa em, xa kỷ niệm làm tôi ray rứt
Tôi muốn xa em, xa cuộc tình lịm chết trong đời
Tôi muốn xa em, xa đôi môi hồng nhiều gian nhiều dối
Tôi muốn xa em... Thôi nhé đừng nói yêu tôi
Rồi tình yêu thương ấy - chốn thiên đường hồn hoa lạc lối
Tình yêu thương ấy - biết đâu rằng em lừa dối
Thôi đã hết rồi, đã hết rồi
Thì tại sao người còn sống trong tôi
cho mình đau xót thêm thôi
Tôi muốn quên em trong men rượu nồng mềm môi cay đắng
Tôi muốn quên em trong cuộc tình hồng đêm trắng quên đời
Tôi biết yêu em như đem đời mình dìm trong ngục tối
Tôi muốn quên em cho chết trọn kiếp đơn côi.....
Nhắm mắt cho tôi tìm một thoáng hương xưa
Cho tôi về đường cũ nên thơ
Cho tôi gặp người xưa ước mơ
Hay chỉ là giấc mơ thôi
Nghe tình đang chết trong tôi
Cho lòng tiếc nuối xót thương suốt đời
Nhắm mắt ôi sao nửa hồn bỗng thương đau
Ôi sao ngàn trùng mãi xa nhau
Hay ta còn hẹn nhau kiếp nào
Anh ở đâu? Em ở đâu?
Có chăng mưa sầu buồn đen mắt sâu
Nhắm mắt chỉ thấy một chân trời tím ngắt
Chỉ thấy lòng nhớ nhung chất ngất
Và tiếng hát và nước mắt
Đôi khi em muốn tin
Đôi khi em muốn tin
Ôi những người ôi những người
Khóc lẻ loi một mình;
Tôi muốn quên em khi câu thề em đã quên rồi
Tôi muốn quên em vì sầu thương ngày đêm tàn phá
Tôi muốn quên em vì đời tôi luống phong ba
Tôi muốn xa em, xa kỷ niệm làm tôi ray rứt
Tôi muốn xa em, xa cuộc tình lịm chết trong đời
Tôi muốn xa em, xa đôi môi hồng nhiều gian nhiều dối
Tôi muốn xa em... Thôi nhé đừng nói yêu tôi
Rồi tình yêu thương ấy - chốn thiên đường hồn hoa lạc lối
Tình yêu thương ấy - biết đâu rằng em lừa dối
Thôi đã hết rồi, đã hết rồi
Thì tại sao người còn sống trong tôi
cho mình đau xót thêm thôi
Tôi muốn quên em trong men rượu nồng mềm môi cay đắng
Tôi muốn quên em trong cuộc tình hồng đêm trắng quên đời
Tôi biết yêu em như đem đời mình dìm trong ngục tối
Tôi muốn quên em cho chết trọn kiếp đơn côi.....
Nhắm mắt cho tôi tìm một thoáng hương xưa
Cho tôi về đường cũ nên thơ
Cho tôi gặp người xưa ước mơ
Hay chỉ là giấc mơ thôi
Nghe tình đang chết trong tôi
Cho lòng tiếc nuối xót thương suốt đời
Nhắm mắt ôi sao nửa hồn bỗng thương đau
Ôi sao ngàn trùng mãi xa nhau
Hay ta còn hẹn nhau kiếp nào
Anh ở đâu? Em ở đâu?
Có chăng mưa sầu buồn đen mắt sâu
Nhắm mắt chỉ thấy một chân trời tím ngắt
Chỉ thấy lòng nhớ nhung chất ngất
Và tiếng hát và nước mắt
Đôi khi em muốn tin
Đôi khi em muốn tin
Ôi những người ôi những người
Khóc lẻ loi một mình;