Tác giả: Ngô Minh Tài
Nhớ mùa thu xưa, nhớ hàng cây xưa, nhớ con đường cũ và nhớ một người ,
Một người con gái dịu dàng cùng tôi...
Có một tình yêu , vẫn nồng trong tôi chứa chan màu nhớ,
Và thu đã về, người hẹn chưa đến, vẫn chưa đến , mắt ai vương sầu.
Như những thu rồi, đã bao mùa thu rồi,
Nhẹ từng bước qua Nuôi lối mòn xưa.
Thấy thương nhớ thêm, thấy thương rừng cây già,
Thoáng hương đậm đà như còn chưa xa...
Gió nhè nhẹ qua , chiếc từng chiếc lá úa trong màu mắt,
Thầm hỏi lòng Mùa Thu bên ấy, ai nơi ấy, có nhớ về tôi... có nhớ về tôi.;
Một người con gái dịu dàng cùng tôi...
Có một tình yêu , vẫn nồng trong tôi chứa chan màu nhớ,
Và thu đã về, người hẹn chưa đến, vẫn chưa đến , mắt ai vương sầu.
Như những thu rồi, đã bao mùa thu rồi,
Nhẹ từng bước qua Nuôi lối mòn xưa.
Thấy thương nhớ thêm, thấy thương rừng cây già,
Thoáng hương đậm đà như còn chưa xa...
Gió nhè nhẹ qua , chiếc từng chiếc lá úa trong màu mắt,
Thầm hỏi lòng Mùa Thu bên ấy, ai nơi ấy, có nhớ về tôi... có nhớ về tôi.;