Thuở Trăng Về

Tác giả: Ngọc Bích

Thuở ấy trăng về tắm nắng mây
Rung theo bước gợn gió vươn dài
Muôn ngàn đợt sóng đua nhau múa
Để sóng loang vầng lót bướt ai ?

Thoảng gió đêm vê với sắc trăng
Không trung nới rộng ánh tơ vàng,
Đôi người nhẹ bước vui bên suối,
Thổn thức đôi lòng hát mến thương,

Thênh thênh trăng vàng
tràn lan mênh mang trên vòm cây thắm tuôn chảy suối trăng
Em còn nhớ lại hay chăng ?
Nguồn vui trên suối, dưới trăng đêm nào ?
Muôn ngàn lớp sóng nao

Lửa khói mùi khét chiến tranh,
Đôi chim hoãn mộng rẽ đôi cành
Anh đền nợ nước theo chinh chiến
Phỉ chí tung hoành kiếp chiến binh .
Đợi lúc qua mùa hết chiến chinh
Giang sơn sáng lạn khúc thanh bình
Anh về nhịp bước say công chiến
Để nối duyên hồng lúc thắm xinh!
Mong khi thanh bình! Chờ ua đao binh,
Quay về chung sống xây tổ ấm xinh,
Anh về nhắc lại năm xưa
Lời thơ ân ái dưới trăng đêm nào?
Cho lòng bớt chút thương đau
Thỏa khi đơn chiếc âu sầu xa em.;