Trăng Thề

Tác giả: Khánh Băng

Một đêm trăng sáng lung linh
Bên đồi thanh vắng im lìm
Người trai chinh chiến biên thùy
Mơ về tìm phút yêu đầu

Và nhớ lúc sánh bước bên đồi thông
Và nhớ đến ánh mắt đã ghì nhau
Lất lơ trăng kia soi sáng lứa đôi mình
Ước thề... khó quên

oOo

Nhìn trăng em ước mơ sao
Cho mình đừng có xa nhau
Dù anh chinh chiến phương nào
Em là nghìn ánh sao trời

Để những lúc sóng gió trên đường xa
Để sưởi ấm buốt giá tâm hồn ta
Nhưng đêm nay hai ta cách xa nhau rồi
Bóng mình... với ta

ĐK:

Ngày mai khi non sông hết chia đôi
Về thăm nơi quê xưa mái nhà tranh
Hẹn em sau bao năm sống trong mong chờ
Phút vui ấy đẹp biết bao

Từ nay trên chốn quan san
Con đường thiên lý mịt mù
Làm sao cho ánh trăng thề
Quay về niềm nhớ thương này

Và nếu có nhớ đến duyên tình xưa
Và nếu có nhớ đến bao ngày qua
Anh yêu ơi xin anh chớ quên câu... thề
Suốt đời... có nhau …!;