Tác giả: Quy Sắc
Vợ một thì nằm giường lèo
Vợ hai co rút chèo queo một mình
Không phải tôi chỉ trích những vị nào
lỡ đẹp trai nên bị nhằm hai vợ
Tôi thuật chuyện này để quý ngài nghe mà sợ
Sợ để xán vào cái cảnh hai vợ mà khổ cái thân già.
Nếu có cô nào bảo em yêu anh lắm
các ngài nên xá thôi khỏi đi bà
Nói không phải trù chớ rủi ro có chuyện gì
Mình vô khám nghỉ mát vẫn còn sung sướng hơn
là sống cảnhchồng một vợ hai
Ở vòng tù còn có ngày mãn
Chớ vô vòng này rồi không có ngày mãn các ông ơi
Phải khổ mang cho đến khi Ngọc Hoàng giũ sổ.
Hồi tôi một vợ tôi trọng lời nói tôi lắm chớ
Nay là ba mươi mấy tuổi đầu rồi
Mà tôi chưa hề biết nói dối một câu nào
Nhưng từ lúc có bà vợ nhỏ tôi nói dối đệ nhất anh hào
Cái môn nói láo không học mà
hay nên vợ tôi tin rơm rớp có lần
Tôi vừa gạt vợ đặng qua bà nhỏ
thì nghe con tôi học bài luận lý
Nói láo là một tật xấu nói láo
sẽ bị mất uy tín mất phẩm giá
Vậy ta không nên nói láo
tôi nạt đùa dẹp học bài này
Tôi nạt nó để che đậy cái mắc cỡ trong tâm.
Có bữa đó tôi làm bộ âu sầu bảo vợ
Cha mệt muốn chết mà tối nay ông chủ bắt làm đúp
Lần này vợ tôi sừng sộ đừng có dóc nè
Tôi biết sách anh quá xá rồi
Tôi lanh miệng chỉ ngọn đèn thề
Anh nói láo với mình cho ngọn đèn tắt
Anh tắt theo đi cái bóng đèn mắc gió chớp chớp
Vài ba cái rồitắt ngủm cù đèo
mà tôi thì sống nhăn răng
Bữa đó vợ tôi làm dữ quá đi
Nên tôi đành nằm nhà chịu trận
Cho bả tụng bả nhằn vì ai xấu miệng đã thọc cho
Bà xã nghe hết cả đầu đuôi .;
Vợ hai co rút chèo queo một mình
Không phải tôi chỉ trích những vị nào
lỡ đẹp trai nên bị nhằm hai vợ
Tôi thuật chuyện này để quý ngài nghe mà sợ
Sợ để xán vào cái cảnh hai vợ mà khổ cái thân già.
Nếu có cô nào bảo em yêu anh lắm
các ngài nên xá thôi khỏi đi bà
Nói không phải trù chớ rủi ro có chuyện gì
Mình vô khám nghỉ mát vẫn còn sung sướng hơn
là sống cảnhchồng một vợ hai
Ở vòng tù còn có ngày mãn
Chớ vô vòng này rồi không có ngày mãn các ông ơi
Phải khổ mang cho đến khi Ngọc Hoàng giũ sổ.
Hồi tôi một vợ tôi trọng lời nói tôi lắm chớ
Nay là ba mươi mấy tuổi đầu rồi
Mà tôi chưa hề biết nói dối một câu nào
Nhưng từ lúc có bà vợ nhỏ tôi nói dối đệ nhất anh hào
Cái môn nói láo không học mà
hay nên vợ tôi tin rơm rớp có lần
Tôi vừa gạt vợ đặng qua bà nhỏ
thì nghe con tôi học bài luận lý
Nói láo là một tật xấu nói láo
sẽ bị mất uy tín mất phẩm giá
Vậy ta không nên nói láo
tôi nạt đùa dẹp học bài này
Tôi nạt nó để che đậy cái mắc cỡ trong tâm.
Có bữa đó tôi làm bộ âu sầu bảo vợ
Cha mệt muốn chết mà tối nay ông chủ bắt làm đúp
Lần này vợ tôi sừng sộ đừng có dóc nè
Tôi biết sách anh quá xá rồi
Tôi lanh miệng chỉ ngọn đèn thề
Anh nói láo với mình cho ngọn đèn tắt
Anh tắt theo đi cái bóng đèn mắc gió chớp chớp
Vài ba cái rồitắt ngủm cù đèo
mà tôi thì sống nhăn răng
Bữa đó vợ tôi làm dữ quá đi
Nên tôi đành nằm nhà chịu trận
Cho bả tụng bả nhằn vì ai xấu miệng đã thọc cho
Bà xã nghe hết cả đầu đuôi .;