Tác giả: Quan Chí Thành
Mùa xuân khi thấy hoa đào nở
Ngậm ngùi tôi nhớ tình đầu năm xưa
Bao kỷ niệm dâng tâm hồn thêm tê tái
Nỗi u buồn ngập giăng đây đó
Bao lần khắc khoải mong cầu muộn phiền qua mau
Nguyện niềm thương nhớ thành khói mây bay đi
Hè sang khi biết em lần đầu
Lòng chợt xao xuyến rồi thầm yêu em
Tia nắng hoàng hôn như cùng tôi mơ ước
Mơ chuyện tình đừng gây chia cách
Cho dù nắng sẽ phai tàn mà tình không nguôi
Và mình yêu mãi xin đừng xa nhau
Rồi một lần khi mưa mang mùa thu tới
Rồi một ngày xe hoa đưa em đi xa vời
Ôi còn đâu còn đâu mắt biếc ngày nào
Còn đâu nụ cười trao nhau
Niềm vui thôi không còn nữa
Bao nhiều ước mơ đã vỡ tan rồi
Giờ chỉ còn lại riêng tôi
Từng ngay đếm xác lá úa
Từng ngày nếm men đắng cay
Mùa đông hoang vắng nay lại về
Lạnh lùng vây kín ngày buồn lê thê
Thương tiếc triền miên cõi lòng thêm se thắt
Ôm mộng tàn sầu lên mi mắt
Thôi đành nhắn gửi cung đàn nghìn lời tương tư
Lặng chờ quên lãng xoa dịu cơn đau;
Ngậm ngùi tôi nhớ tình đầu năm xưa
Bao kỷ niệm dâng tâm hồn thêm tê tái
Nỗi u buồn ngập giăng đây đó
Bao lần khắc khoải mong cầu muộn phiền qua mau
Nguyện niềm thương nhớ thành khói mây bay đi
Hè sang khi biết em lần đầu
Lòng chợt xao xuyến rồi thầm yêu em
Tia nắng hoàng hôn như cùng tôi mơ ước
Mơ chuyện tình đừng gây chia cách
Cho dù nắng sẽ phai tàn mà tình không nguôi
Và mình yêu mãi xin đừng xa nhau
Rồi một lần khi mưa mang mùa thu tới
Rồi một ngày xe hoa đưa em đi xa vời
Ôi còn đâu còn đâu mắt biếc ngày nào
Còn đâu nụ cười trao nhau
Niềm vui thôi không còn nữa
Bao nhiều ước mơ đã vỡ tan rồi
Giờ chỉ còn lại riêng tôi
Từng ngay đếm xác lá úa
Từng ngày nếm men đắng cay
Mùa đông hoang vắng nay lại về
Lạnh lùng vây kín ngày buồn lê thê
Thương tiếc triền miên cõi lòng thêm se thắt
Ôm mộng tàn sầu lên mi mắt
Thôi đành nhắn gửi cung đàn nghìn lời tương tư
Lặng chờ quên lãng xoa dịu cơn đau;