Tác giả: Quan Chí Thành
Mùa thu tới cho lá vàng rơi
Xác hoa rụng tơi bời
Nỗi buồn từ đâu chợt đến
Buồn ơi buồn giăng nơi nơi
Theo nỗi buồn lòng ta chơi vơi
Ngày hoang vắng như ngỡ ngừng trôi
Bóng mây ngập khung trời
Ngỡ ngàng giọt mưa tìm tới
Lòng đau lòng ta thêm đau
Khi thoáng nhìn màn trời u tối
Ôi bóng hình cuộc đời quạnh hiu
Làn mây bay xin nhắn mây đôi lời
Gởi người yêu chờ ngóng nhau
Rằng muôn kiếp ta mãi còn yêu
Nhưng yêu người âm thầm mà thôi
Niềm nhung nhớ ôm mãi tầm tay
Những canh trường hao gầy
Mỏi mòn từng đêm sầu úa
Người ơi tìm nhau trong mơ
Xin cõi hồn đừng vương men đau
Này mưa hỡi thôi hãy ngừng rơi
Gió thu lạnh tim rồi
Thẩn thờ tình yêu lạc lối
Bờ môi giờ thêm xanh xao
Nghe não nề muộn phiền vây kín
Thương nhớ này thuở nào tạnh nguôi;
Xác hoa rụng tơi bời
Nỗi buồn từ đâu chợt đến
Buồn ơi buồn giăng nơi nơi
Theo nỗi buồn lòng ta chơi vơi
Ngày hoang vắng như ngỡ ngừng trôi
Bóng mây ngập khung trời
Ngỡ ngàng giọt mưa tìm tới
Lòng đau lòng ta thêm đau
Khi thoáng nhìn màn trời u tối
Ôi bóng hình cuộc đời quạnh hiu
Làn mây bay xin nhắn mây đôi lời
Gởi người yêu chờ ngóng nhau
Rằng muôn kiếp ta mãi còn yêu
Nhưng yêu người âm thầm mà thôi
Niềm nhung nhớ ôm mãi tầm tay
Những canh trường hao gầy
Mỏi mòn từng đêm sầu úa
Người ơi tìm nhau trong mơ
Xin cõi hồn đừng vương men đau
Này mưa hỡi thôi hãy ngừng rơi
Gió thu lạnh tim rồi
Thẩn thờ tình yêu lạc lối
Bờ môi giờ thêm xanh xao
Nghe não nề muộn phiền vây kín
Thương nhớ này thuở nào tạnh nguôi;